Bốn người dường như đã quay trở lại như thời gian trước kia, nhưng lại có chút không giống, đại khái là mỗi người đều có một chút bí mật đi, đây có lẽ là chuyện bạn bè thân mật cũng không thể nào tránh được.
Tiểu Vũ đi làm, Thành Tây về nhà bận với cửa hàng online của mình, Lâm Huyền Nguyên thần thần bí bí rời đi.
Lý Mạn Ni một mình ở trong căn hộ này một mình bỗng nhiên cảm thấy cô đơn và sợ hãi.
Căn hộ này được cha của đứa trẻ bị cô bỏ đi thuê cho cô, đã trả tiền thuê một năm nhưng cô chỉ sống vài tháng thì người đàn ông biến mất không dấu vết.
Lý Mạn Ni hiện tại rất chán ghét căn hộ này, không có lý do để ghét nhưng cô hận không thể đốt cháy nơi này, thiêu luôn chính bản thân mình.
Cô nghĩ mình cần phải ra ngoài đi dạo một lúc.
Lý Mạn Ni rời giường, mặc bộ đồ ngủ cùng dép lê đi ra ngoài, bây giờ đã hơn một giờ sáng nên trên đường hầu như không có người chỉ thỉnh thoảng có vài chiếc xe chạy qua.
Lý Mạn Ni bất tri bất giác đi đến chỗ cầu vượt, dựa vào lan can suy nghĩ miên man.
Cô nghĩ trong số những người đàn ông cô gặp phải, đến tột cùng có người nào thật lòng với cô không? Những người giàu có? Quên đi, khẳng định là không, là Phó Dương đã biến cô thành như vậy..
Nghĩ đến đây, trong đầu Lý Mạn Ni đột nhiên nhớ tới câu nói trước kia Tiểu Vũ đã nói với cô, cô ấy nói rất đúng, biến cô trở thành người như vậy không phải là Phó Dương mà là chính bản thân Lý Mạn Ni cô.
Là cô tự mình sa đọa, chính cô lựa chọn một con đường không thể nào quay đầu lại.
Tiểu Vũ rất tốt, Lâm Huyền Nguyên cùng Thành Tây cũng rất tốt, họ đã lựa chọn một con đường cho mình và chính mình làm việc chăm chỉ, chỉ có cô lựa chọn lối tắt, lối tắt này dù thành công hay không cô cũng sẽ mất đi bạn bè.
Lý Mạn Ni lấy điện thoại ra, bên trong còn số điện thoại của Phó Dương, cô thở hắt ra một hơi xóa đi số điện thoại đã lâu không liên lạc kia, cô nghĩ hẳn là nên sửa sang danh bạ điện thoại một chút hoặc là đổi số, bên trong chỉ có số của Tiểu Vũ, Lâm Huyền Nguyên, Thành Tây và người nhà của cô, thay đổi hết thảy để làm lại từ đầu.
Sau đó tìm một người đàn ông bình thường, sống cuộc sống bình thường.
Nhưng cô sẽ không bao giờ được làm mẹ, cô đã mất đi tư cách làm mẹ, ai sẽ kết hôn với một người phụ nữ không lành lặn, không thể sinh con?
Cô xóa từng số điện thoại, tới chỗ của Lục Minh Chí thì dừng lại, cô nghĩ anh ta từng tiết kiệm tiền để mua cho cô một món quà thổ lộ với cô, anh ta nguyện ý trả giá có lẽ đây mới là tình yêu thực sự nhưng cô lại đem tình yêu này đánh tan nát.
Lý Mạn ni do dự một hồi, nhẹ nhàng nhấn dãy số kia, cô muốn xin lỗi Lục Minh Chí vì những chuyện cô từng làm.
Lục Minh Chí không đổi số, nhưng hắn đã xóa đi số của Lý Mạn Ni, đầu dây bên kia hắn dùng âm thanh không tỉnh táo cùng có chút không kiên nhẫn nói: "Này, bạn tìm ai?"
Lý Mạn Ni nhìn xa xăm đáp lại, "Là tôi đây, Lý Mạn Ni."
"Lý Mạn Ni?" Lục Minh Chí đã