Khách sạn Hilton, bữa tiệc vẫn còn đang tiếp tục.
Hướng Nhật cùng Alice đã ngồi vào trong góc phòng không người kia, bất quá vốn là chỉ có hai người nhưng bây giờ đã biến thành ba người, một người khác thì là mới vừa quen Alice nhưng bây giờ trò chuyện cứ như là bằng hữu quen biết lâu năm: Diệp Chân Dung.
"Alice tiểu thư, ta thật rất hiếu kỳ, hai người làm sao lại quen nhau thế? Ngươi biết, các ngươi một người ở Trung Quốc, một người lại ở nước Mỹ..." Diệp Chân Dung quả thật có chút hiếu kỳ việc hai người này vì sao lại quen biết nhau, đương nhiên, phương diện này chủ yếu là vì nàng nghĩ Hướng Nhật tuổi còn hơi nhỏ, mà Alice so với hắn trông còn lớn hơn vài tuổi, lái máy bay ngoại quốc như thế thể nào cũng bị người khác coi có chút cổ quái. Nếu như nói, hai người chỉ là quan hệ tình nhân nàng sẽ không kinh ngạc như thế, tất nhiên Hướng Nhật có thể cùng đạo diễn Pierce hợp tác, thân phận khẳng định không đơn giản, có nữ nhân xinh đẹp vây quanh cũng là điều rất bình thường.
"Hẳn là do số phận an bài, ngày đó, chúng ta gặp nhau trên máy bay, lúc đó Jack..." Alice ngọt ngào mà nhớ lại những kỉ niệm đã cùng Hướng Nhật trải qua, cũng đem sự tình gặp nạn ngày đó nói qua một lần.
Nghe tới đoạn Hướng Nhật ngay cả mạng sống cũng không từ, nhảy ra khỏi máy bay để lại cho Alice cái dù cuối cùng, trong lòng Diệp Chân Dung nổi lên cơn sóng to gió động trời, có thể nàng chưa từng nghĩ tới, một người nam nhân vì một nữ nhân mà chủ động buông tha tính mạng của mình, tất nhiên đây không phải là đóng phim, mà là chuyện thật đã xảy ra ở thế giới hiện thực này. Hơn nữa, nữ nhân này lại là lần đầu tiên gặp mặt nữa chứ, trước đây hai người chưa từng có quen biết gì với nhau a!
Nếu như nói có một người nam nhân nguyện ý làm như vậy, sợ rằng bất kỳ nữ nhân nào cũng sẽ cảm động, vì thế mà một mực khăng khăng yêu thượng người nam nhân kia cũng không có gì là kỳ quái.
Ngay từ đầu Diệp Chân Dung nghe thấy Alice là bạn gái của Hướng Nhật,cũng cũng không thật sự để ở trong lòng, chỉ nghĩ hai người họ cũng chỉ là quan hệ yêu nhau bình thường, sợ rằng đến cuối cùng cũng không đi đến cuối chặng đường cùng với nhau được. Thế nhưng sau khi nghe xong câu chuyện hai người đã từng trải qua, nàng thật không dám nghĩ như vậy nữa, trên cái thế giới này, có lẽ là có chân tình, chí ít cũng có 1 đôi đang ở ngay trước mặt mình đây.
"Alice tiểu thư, nhìn các ngươi được ở bên nhau, thật rất hạnh phúc." Diệp Chân Dung có chút cảm thán nói, đồng thời cũng lén lút xua tan đi ý niệm trong đầu, có một nữ nhân vừa nguyện ý vừa nhất kiến chung tình với nam nhân đã từng hi sinh tính mạng cứu nàng như vậy, chỉ sợ sẽ không tùy tùy tiện tiện cùng nữ nhân khác phát sinh mấy thứ gì đó, có thể nếu như nàng thật làm như vậy, chỉ sợ sẽ khiến cho đối phương phản cảm. Nàng là nữ nhân thông minh, biết đối mặt người nào thì nên dùng phương pháp gì, tất nhiên cái tâm tư kia cũng tự nhiên bị nàng ẩn giấu đi.(Khiết: ta hơi hơi đoán ra được rồi ^^!~)
"Cảm ơn ngươi, Diệp tiểu thư." Alice đem lời cảm thán của Diệp Chân Dung biến thành lời chúc phúc, lại hỏi một câu:
" Đúng rồi, bạn trai ngươi đâu?"Diệp Chân Dung sắc mặt có chút mất tự nhiên:
"Ta còn đang độc thân...Ngươi biết, nam nhân tốt giống như Jack tiên sinh cũng không phải dễ tìm được đâu." Sau khi cùng công ty ký kết hợp đồng, muốn tìm bạn trai ư? Ngươi nằm mơ à!!!. Trừ phi công tư chủ động an bài ngươi cùng người nam nhân nào đó làm chuyện xấu, bằng không thì cứ ngoan ngoãn mà làm một ni cô nghe lời đi???
"Ngươi nói đúng." Alice không chút khách khí mà nhận lấy lời ca ngợi của Diệp Chân Dung, vốn là sự xuất hiện của Diệp Chân Dung khiến nàng có lòng cảnh giác, thế nhưng trải qua một phen nói chuyện với nhau hơn nữa nàng dựa theo biểu tình của Hướng Nhật mà nhìn ra, hắn và Diệp Chân Dung cũng chưa quen thuộc với nhau lắm, lúc này mới hoàn toàn mà thả lỏng mối lo trong lòng.
Hướng Nhật thì ở một bên cười tủm tỉm mà nhìn hai người nói chuyện phiếm, nghe Alice kể những truyện hai người đã trải qua, hắn cũng có chút cảm giác kỳ dị, nếu như không phải trên máy bay hắn làm ra trò vui đùa ấy, Alice cũng sẽ không dính chặt hắn như vậy. Chẳng qua nếu như để hắn làm lại một lần nữa, có thể hắn vẫn sẽ làm như vậy...
Về phần xuất hiện của Diệp Chân Dung, Hướng Nhật cũng biết đối phương là đang có chủ ý gì, bất quá nếu nó không quá phận, hắn cũng sẽ không đi tính toán làm gì.
"Jack tiên sinh, thì ra các ngươi ở chỗ này." Bâu không khí đang tốt đẹp cũng bởi vì thế mà bị phá hư, tên đại diện họ Kim xấu xí lại
tới, ánh mắt vẫn không rời khỏi trên người Lý Lâm Na đang đi theo bên mình, còn có một người cao cao to to tóc vàng đẹp trai đi cùng với bọn hắn nữa, nhìn thấy một bàn Hướng Nhật này còn có hai nữ nhân xinh đẹp thì, con mắt lóe sáng lên có chút dọa người.
"Uhm." Hướng Nhật nhàn nhạt mà trả lời với một tiếng, đối với tên đại diện này cùng Lý Lâm Na hắn rất phản cảm, tuy nói bọn họ cùng Diệp Chân Dung như nhau, nhưng biểu hiện ra bên ngoài có chút quá mức phản cảm, chí ít Hướng Nhật đối với Diệp Chân Dung còn có thể cho tí mặt mũi, mà đối với hai người bọn họ thì thuần túy là loa qua cho có chuyện mà thôi.
"Kim, thế nào lại không giúp ta giới thiệu một chút, hai vị tiểu thư mỹ lệ này là? " Tên đẹp trai tóc vàng tựa hồ cũng giống như tên đại diện họ Kim, vỗ vỗ bả vai hắn nói, đồng thời nhìn hai người Diệp Chân Dung và Alice với bộ dáng theo bản thân hắn là có mị lực phi thường, dáng tươi cười tỏa sáng chói lóa như mặt trời.
Đại diện kim nhất thời có chút xấu hổ, sở dĩ hắn qua đây, chủ yếu là để làm thân với Hướng Nhật, cũng không muốn tới đắc tội hắn. Mà tên tiểu tử tóc vàng đẹp trai bên người cũng đạt tiêu chuẩn sắc lang, mới mở miệng thì bỏ qua chủ nhân chân chính ở đây, mà đưa ánh mắt liếc về phía hai nữ nhân.
Diệp Chân Dung hắn đương nhiên sẽ không để ý, nữ nhân này hiện tại đã có chút thoát ly khống chế của hắn, hắn trực tiếp bỏ qua nàng. Mấu chốt chính là nữ nhân tóc màu bạch kim xinh đẹp kia, xem nàng cùng Jack tiên sinh ngồi gần bên nhau như vậy, quan hệ giữa hai người phỏng chừng là rất thân mật. Không cẩn thận lại nói sai điều gì, vậy thì cái được không thể bù đắp được cái mất rồi. Lúc này hắn có chút hối hận vì đã mang tên tóc vàng đẹp trai bên người đi cùng, nếu không phải vì gia đình đối phương tại New York rất có thế lực, nói không hừng hắn đã mở miệng mời đối phương biến đi rồi.
"Vị này chính là Diệp Chân Dung, Diệp tiểu thư." Mắt thấy đối phương đã dùng ánh mắt uy hiếp chính mình, không còn cách nào khác, Kim chỉ có thể bắt đầu giới thiệu, bất quá cái nữ nhân tóc màu bạch kim xinh đẹp kia hắn sẽ không chủ động đi đụng vào a.
"Ah? Thế vị tiểu thư mỹ lệ này... nàng là người Mỹ sao? " tuy đối với việc người đại diện Kim giới thiệu rất không thoả mãn, nhưng tên tóc vàng đẹp trai chờ không được đã tự mình đặt câu hỏi.
"Xấu hổ, ta là người Anh." Alice đối với cái loại nam nhân này cũng không có tí cảm tình gì, lại càng không cần phải nói đối phương rõ ràng còn dám trước mặt bạn trai mình đến gần mình như vậy, nàng tự nhiên không có lời nói tốt đẹp gì dành cho hắn.
"Vậy thì thật là quá tốt, kỳ thực ta có một phần tư huyết thống Anh quốc, bà nội ta...""Bà nội ngươi hẳn là cùng chúng ta không quan hệ, không cần phải giới thiệu xa như vậy." Hướng Nhật lạnh lùng mà cắt đứt lời nói của hắn, ứng phó loại chuyện này hắn đã có vẻ rất không nhịn được, kỳ thực nếu không phải nhìn thấy vẻ mặt hưng phấn của Alice, hắn đã tính đề nghị đối phương rời đi rồi.
Khuôn mặt tên tóc vàng đẹp trai nhất thời có chút vặn vẹo:
"Ngươi nói cái gì! Ngươi là ai, lẽ nào ngươi không biết cắt đứt lời người khác nói phải..""Ở đây không chào đón ngươi, ngươi hay là rời khỏi được rồi." Hướng Nhật lạnh lùng mà nhìn hắn, bỗng nhiên trong lòng khẽ động, đối phương tướng mạo... rất quen thuộc, cùng người kia có bảy, tám phần tương tự.
"Ngươi biết ta là ai không? Ta là Johnson • McRae, phụ thân ta là nghị viên của New York(có thể là nghị sĩ), tiểu tử, ta mặc kệ ngươi là người nước nào, bây giờ lập tức lập tức rời khỏi đây cho ta, bằng không ta sẽ khiến ngươi không thể sinh sống nổi ở trên đất New York này!" lộ ra vẻ hung dữ, tên tóc vàng đẹp trai bị lời nói của Hướng Nhật chọc tức điên lên, không hề cố kỵ gì mà lớn tiếng uy hiếp.