Sau khi Trần Dật Thần và Hạ Nhược Y rời đi, rất nhiều nhân viên và thân thích của nhà họ Hạ không nhịn được nhỏ giọng bàn tán.
“Chủ tịch thật sự ngày càng không sáng suốt rồi, vậy mà lại cảm thấy tên vô dụng Trần Dật Thần này có thể đòi lại công trình từ trong tay nhà họ Diệp”.
“Nhưng đoán chừng ngay cả cổng lớn của nhà họ Diệp Trần Dật Thần cũng không vào được”.
“Vào được cổng lớn nhà họ Diệp hay không chỉ là chuyện nhỏ, sợ rằng nhà họ Diệp vì thế mà trút giận lên chúng ta hôi, dù sao tên vô dụng này cũng chỉ là một tên shipper, nếu nhà họ Diệp biết chúng ta phái một tên shipper đi bàn công trình, thẹn quá hoá giận thì phải làm sao?”
“Không sao, nếu nhà họ Diệp thẹn quá hoá giận, chúng ta sẽ đẩy hết trách nhiệm lên người cậu ta, cứ nói là cậu ta tự quyết định, không liên quan đến chúng ta”.
“Đúng, dù sao tên vô dụng này cũng muốn lập nhà họ Hạ khác mà”.
“Nhà họ Hạ cái khỉ, đừng có sỉ nhục nhà họ Hạ!”
“Đúng vậy, nhà họ Hạ chúng ta vẫn chưa đến lượt một đứa ở rể làm chủ!”
Hạ Thiên Hồng không nhịn được thở dài, đương nhiên ông ta nghe hết lời bàn tán của mọi người, không ngờ Trần Dật Thần còn chưa đến nhà họ Diệp đòi công trình thì mấy người này đã nghĩ Trần Dật Thần mà thất bại thì nên đùn đẩy trách nhiệm thế nào rồi.
Có một đảm ngu xuẩn thế này ở nhà họ Hạ, chẳng trách Trần Dật Thần muốn lập nhà họ Hạ khác.
“Kiều Hân, bắt đầu từ hôm nay, chức vị Phó Tổng Giám đốc của công ty sẽ do cháu đảm nhiệm” Hạ Thiên Hồng nói với Hạ Kiều Hân, xảy ra chuyện này, đương nhiên không thể tiếp tục để Hạ Lạc đảm nhiệm chức Phó Tổng Giám đốc của công ty nữa, tuy Hạ Kiều Hân không đủ năng lực, nhưng cũng chỉ có thể bất đắc dĩ làm thế thôi.
“Dạ ông nội!” Hạ Kiều Hân vui vẻ vội gật đầu đồng ý.
“Còn về thằng nhóc chết tiệt này…” Hạ Thiên Hồng lạnh lùng nhìn Hạ Lạc, nặng nề nói: “Bắt đầu từ hôm nay, không được làm gì trong công ty nữa!”
Không được làm gì nữa?!
Mọi người nghe vậy thì đều giật mình, hành động này của Hạ Thiên Hồng chẳng khác nào tuyên bố xoá bỏ thân phận người thừa kế nhà họ Hạ của Hạ Lạc cả!
Nhốt Hạ Lạc vào trong lãnh cung!
Vốn tưởng rằng Hạ Lạc trở thành người thừa kế của nhà họ Hạ là chuyện ván đã đóng thuyền, dù sao đời thứ ba của nhà họ Hạ chỉ có một đứa cháu trai là Hạ Lạc.
Nhưng bây giờ, tình thế lại thay đổi rồi.
Một khi Hạ Lạc mất đi thân phận người thừa kế thì những người khác cũng sẽ có cơ hội!
Ánh mắt mọi người lập tức trở nên nóng bỏng…
Còn Hạ Lạc thì cúi đầu cười lạnh, một đảm ngu xuẩn, không có sự đồng ý của ông đây, các người cũng muốn kế thừa nhà họ Hạ ư?
Đi nằm mơ đi!
Sau khi Hạ Thiên Hồng đi rồi, Hạ Lạc đứng dậy, không thèm nhìn Vương Vân Na đang oán hận dưới đất lấy một cái, xoay người rời đi.
Sau khi về đến nhà, Hạ Lạc lập tức lấy điện thoại ra gọi cho Diệp Minh Mân.
“Giám đốc Diệp…”
Hạ Lạc nhanh chóng thêm mắm dặm muối nói lại chuyện giao hẹn giữ Trần Dật Thần và Hạ Thiên Hồng, nói lại việc Trần Dật Thần muốn đến nhà họ Diệp đòi lại công trình.
Sau khi nghe xong, Diệp Minh Mân không khỏi cười nhạo: “Tên vô dụng này đúng là không biết chữ chết viết thế nào, chỉ là một tên ở rể còn dám đến nhà họ Diệp gây chuyện à”.
“Giám đốc Diệp, ông vẫn nên cẩn thận thì tốt hơn, dù sao quan hệ của Lâm Chí Cường và tên vô dụng này cũng không đơn giản, nếu anh ta ra mặt thay tên vô dụng này, thì e rằng ông sẽ gặp không ít phiền phức” Hạ Lạc cẩn thận nói, bây giờ Diệp Minh Mân chính là chỗ dựa duy nhất của anh ta, nếu ngay cả Diệp Minh Mân cũng ngã ngựa, vậy e rằng anh ta sẽ không còn hy vọng trở mình nữa.
“Phiền phức?” Diệp Minh Mân cười khinh thường: “Lâm Chí Cường có thể đem đến phiền phức gì cho tôi được, nếu người có nhà họ Trần tự mình ra mặt thì còn tạm”.
“Vậy thì tốt, vậy thì tốt, nhưng để đề phòng lỡ như, mấy hôm nay tốt nhất Giám đốc Diệp vẫn nên dẫn theo vài người, tên vô dụng này ngoài có quan hệ với Lâm Tông Vỹ, thực lực của bản thân cũng không tầm thường” Hạ Lạc lại nói quá võ công của Trần Dật