Đỉnh Cấp Thần Hào

Chương 385


trước sau

Chương 385

Lâm Vân nhận lấy tiền, sau đó cười nói: “Xem ra tôi không bị lừa gạt “Anh thật sự là một người tốt, xã hội hiện giờ, người tâm tính thiện lương còn có tinh thần trọng nghĩa như anh, thật sự không còn nhiều lắm” Trên mặt Chung Huyền Anh tràn ngập nụ cười rực rỡ.

“Đúng rồi, người sinh bệnh là con cô sao?” Lâm Vân mở miệng hỏi.

Lâm Vân thấy cô gái này vô cùng trẻ tuổi, không giống người đã có con rồi.

“Anh à, tôi…!Tôi ngay cả bạn trai đều không có, sao có thể có con được, tôi là tình nguyện viên ở cô nhi viện, đứa bé bị bệnh là đứa bé ở cô nhi viện.” Chung Huyền Anh lúng túng nói.

“Cô là tình nguyện viên ở cô nhi viện sao?” Lâm Vân ngẩn ra.

Lúc Lâm Vân biết tin này, trong lòng có chút rung động, cô gái này vì một đứa bé không có bất cứ huyết thống gì, có thể quỳ xuống cầu xin người ta ở cửa bệnh viện.

Trong giây phút này, bỗng nhiên Lâm Vân cảm thấy tuy dáng người bé gái này nhỏ xinh, nhưng cô ấy thật vĩ đại.

“Cô tên là Chung Huyền Anh đúng không, cô rất giỏi đấy

Lâm Vân vừa nói, vừa cầm chứng minh thư của Chung Huyền Anh, trả lại cho cô ấy.

“Anh quá khen rồi, thực ra tôi cũng không làm được gì cho bọn nhỏ” Chung Huyền Anh cười nói.

“Đúng rồi, cô có thể cho tôi phương thức liên lạc với cô được không?” Lâm Vân hỏi.

“Đương…!Đương nhiên!” Chung Huyền Anh cười gật đâu.

Ngay sau đó, Chung Huyền Anh lấy một tấm danh thiếp trong túi

mình ra.

“Đây là danh thiếp của cô nhi viện chúng tôi, phía trên có số điện thoại của tôi.” Chung Huyền Anh đưa danh thiếp cho Lâm Vân.

“Tôi còn chuyện phải làm, tôi đi về trước đây.

Sau khi Chung Huyền Anh chào tạm biệt, cô ấy lập tức xoay người đi về phía bệnh viện.

Lâm Vân nhìn bóng lưng Chung Huyền Anh, lẩm bẩm nói: “Có thể dành thanh xuân của mình, không ràng buộc gì kính dâng cho cô nhi viện, đúng là một cô gái thật tuyệt.

“Cậu Lâm.”

Bỗng nhiên Thạch Hàn xuất hiện bên cạnh Lâm Vân.

“Mẹ kiếp, anh làm tôi sợ muốn chết.” Lâm Vân nhìn Thạch Hàn.

“Cậu Lâm, có thể giúp cô nhi viện này không?” Thạch Hàn mở miệng nói.

Lâm Vân ngớ ra, đây tuyệt đối là lần đầu tiên Thạch

Hàn mở miệng cầu xin Lâm Vân.

Lúc này Lâm Vân mới nghĩ tới, Thạch Hàn cũng từng lớn lên ở cô nhi viện, anh ta từng trải qua cuộc sống đó, cho nên muốn Lâm Vân giúp cô nhi viện này, giúp những đứa bé từng như anh ta.

Ngay sau đó, Lâm Vân cười gật đầu: “Đương nhiên không thành vấn đề.

Ngày mai chúng ta sẽ đến đó.

Sáng ngày hôm sau.

Lâm Vân gọi điện thoại cho Chung Huyền Anh trước, bày tỏ với cô ấy, mình muốn đến cô nhi viện thăm bọn nhỏ.


trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện