"Một tỷ rưỡi", lời của Tiêu Nhược Dư vừa dứt đã có người lập tức ra giá, hét luôn lên một tỷ rưỡi.
"Một tỷ sáu".
"Một tỷ tám".
Mới chớp mắt mà giá đã bị đẩy lên đến ba tỷ hai.
Lúc này số người tiếp tục ra giá không còn nhiều nữa.
Trong thời gian này, Lạc Phong cũng đã ra giá một lần nhưng lập tức bị át đi cho nên anh ta không tiếp tục ra giá nữa.
Cuối cùng, bộ công pháp Luyện khí này đã bị một vị thiên kim tiểu thư dòng chính đến từ gia tộc đỉnh cấp của thành phố Hải Cương mua lại.
"Vật phẩm đấu giá thứ hai", giọng của Tiêu Nhược Dư bỗng nhiên trở nên biếng nhác, tựa hồ như cô ta muốn kết thúc sớm buổi đấu giá hôm nay, như thể cô ta đã phát chán với công việc chủ trì đấu giá này.
Tiêu Nhược Dư mở ra chiếc
chụp vàng thứ hai.
Vừa mở ra, dường như tất cả mọi người có mặt ở đó đều ngây ra như phỗng, nhìn không hiểu.
Bên trên cái bàn thuỷ tinh là một lọ thuỷ tinh nhỏ, bên trong lọ thuỷ tinh đựng thứ chất lỏng màu tím đỏ.
Duy chỉ có ánh mắt của Tô Minh là run mạnh.
"Nước Vận Nham", trong lòng Tô Minh giật thót, tiếp sau đó là niềm kích động dâng trào.
Anh quả là may mắn!
Lại có cơ may gặp được thứ
này?
"Mọi người đã nhìn thấy dung dịch bên trong lọ thuỷ tinh này chưa?