"Đi, mau quay lại nhà họ Diệp!", Chu Khánh Di hô lớn, tuy mắt vần còn ngấn nước, thế nhưng lúc này vẫn cố gắng giữ bình tinh.
Cùng với tiếng hô vừa rồi của Chu Khánh Di, tất cả người nhà họ Diệp mau chóng dẫn theo ông cụ Diệp rời đi.
"Cô chủ, đây! ", Dì Cầm xuất hiện bên cạnh Tiêu Nhược Dư, định nói gì đó, nhưng đã bị Tiêu Nhược Dư cắt ngang: "Tòi phải đưa Mộ Cẩn tới nhà họ Diệp, đi cùng cô ấy chặng cuối, yên tâm, tôi sẽ không cùng sống chết với nhà nhà họ Diệp đâu".
Kết cục của nhà họ Diệp đã được định sẵn.
Cho dù có thêm Tiêu Nhược Dư cũng sẽ chẳng thể tạo ra bất kỳ sự khác biệt nào.
Cô ta rất lý trí, tuy rất tốt với Diệp Mộ Cẩn, nhưng cũng không cần phải tới mức cùng sống chết với nhà họ Diệp, nói cho
cùng, giữa cò ta và nhà họ Diệp cũng chẳng có quan hệ gì.
Huống hồ.
Cò ta còn có thù phải báo.
Cô ta không thế chết.
"Cô chủ hiểu được vậy thì tốt, vốn dĩ, cậu Tò, haizzz! ", Dì Cầm rất đỗi buồn bực, cả bà ta và cô chủ cùng đặt cược vào Tô Minh, nhưng nào ngờ Tô Minh!
Thật không can tâm mà!
"Trông hội trưởng có chút đau lòng, ha ha! không biết hội trưởng và Tò Minh đó rốt cuộc
có quan hệ như thế nào? Tôi có điều tra, vào ngày Minh Nhi chết, Minh Nhi có tới