Nếu có thể được, bây giờ ông ta muốn bắt và hành hạ người phụ nữ này tới chết, thế nhưng, ông ta không làm được.
Vì Dì Cầm - người gần tới trình độ cao nhất của cảnh giới Tòn giả quá mạnh, cho dù có thể giết chết được dì Cầm đi nữa, thì cũng phải trả giá đắt.
Chưa kể Tiêu Nhược Dư còn là con gái độc nhất của hội trưởng tiền nhiệm, nên không biết còn chiêu bài nào chưa được dùng tới hay không!
Cho nên, Phong Bất Hủ
không vội vàng ra tay, mà lựa chọn rời đi.
Thứ ông ta có là thời gian, ông ta có thể từng bước từng bước đưa Tiêu Nhược Dư tới chỗ chết.
Cùng lúc đó.
"Bố, bây giờthá người nhà họ Diệp đi? Tại sao không giết quách chúng đi ngay tại nơi đã diễn ra Tây Lâm Sát trận này, để chúng chết chung cùng Tò Minh chứ?”, nhìn người nhà họ Diệp vội vàng rút chạy, Cơ Khâm khẽ hỏi, nóng vội không giấu được ý định đồ sát của mình.
"Ha ha, cháu này, cháu vần còn non lắm", Cơ Thương Hải không nói gì, thế nhưng Còng Tòn Hạ lại vui vẻ cười khà khà nói: "Lúc này, tất cả người nhà họ Diệp đang ôm khí thể một lòng đánh trả vì cái chết của Tò Minh.
Nếu ra tay lúc này, làm không tốt rất dễ gây ra tốn hại nhất định cho cả ba nhà chúng ta,