"Không được!", thiên nữ Tạo Hóa không khách khí nói: "Máu tưoi của anh cũng thủ vị đấy,
bổn cung không thể nhìn thấu được.
Vì vậy bổn cung đoán anh không phải người đơn giản, vì vậy mới muốn tạm thời tĩnh dưỡng ở đây.
Nếu đổi là người khác thì họ không xứng.
Yên tâm đi, nếu bổn cung đã chọn tĩnh dưỡng trong linh hồn của anh thì nhất định sẽ cho anh một ít lợi ích, không chiếm không đâu".
Dường như để chứng minh là mình sẽ cho Tô Minh lợi ích gì đó nên một giây sau trong đầu Tô Minh đột nhiên xuất hiện một nguồn thông tin.
"Đại hoang vu quyền?"
"Đế cấp?"
Tô Minh giật mình.
Và cũng có chút hoang mang.
Phải mất mấy phút sau, anh mới lấy lại bình tĩnh nhưng suy nghĩ lại trở nên run rẩy.
Phẩm cấp võ kỹ gồm nhân, hoàng, huyền, địa, thiên!
Sau thiên là gì, anh cũng không rõ.
Cấp đế này, nhất định là xếp sau thiên?
"Tiền bối, cấp đế cao hơn cấp thiên không?", Tô Minh cấn thận đặng hỏi, hơi thở có chút ngập ngừng, trì độn.
"Cấp thiên là cái thứ rác rưởi gì chứ? Sau cấp thiên là cấp thần, sau cấp thần là cấp thánh, sau cấp thánh mới là cấp đế", Thiên nữ Tạo Hoá tức mình nói: "Anh bây giờ còn quá yếu, không thích hợp tu luyện những võ kỹ, công pháp mà bổn cung đang sở hữu, võ kỹ mức thấp nhất mà bổn cung có thể tìm thấy chính là "Đại hoang vu quyền", miễn cưỡng thì bây giờ cũng có thể tu luyện chiêu đầu tiên trong bộ quyền pháp này".
Tô Minh nín thở.
Mẹ kiếp!
Lại gặp đúng phải quái vật đáng sợ!
"Bây giờ, bổn