Cuốn sách đó đôt nhiên
mở ra, từng ký tự màu vàng như những con nòng nọc huỳnh quang đang bơi lượn trên mặt hồ và không ngừng lấp lánh.
Nó ngưng tụ lại thành một chiếc lưới phòng ngự chắn ở trước mặt Lữ Chân Tuân.
Khác với Dương Phụng Lăng và Lữ Chân Tuân, thực lực của nhị trưởng lão, tam trưởng lão, tứ trưởng lão và ngũ trưởng lão kém hơn nhiều.
Đầu tiên về thực lực đã
có cách biệt lớn chứ chưa nói đến việc họ có lấy ra được bảo bối phòng ngự như của tông chủ và đại trưởng lão hay không.
Bốn vị trưởng lão này trong lúc tuyệt vọng và khiếp sợ thì đã ra tay chống cự.
"Chúng ta liều mạng đi! A! ", ai nấy đều thiêu đốt chân khí và tinh huyết của mình, liều mạng xuất kiếm, chém liên tiếp về phía trước với ý đồ chặn lại kiếm của
Tô Minh và để cứu mình.
Chỉ tiếc rằng, như châu chấu đá xe.
Trong chớp mắt!
Mặc dù Tô Minh xuất kiếm tưởng chừng rất nhẹ, rất chậm và bình tĩnh nhưng thanh kiếm của anh như quét