“On con, sao cậu dám?”, Tiêu Nhập Cốt nghiến răng nghiến lợi.
Mặc dù vì hắn ta bị con rối kia kiềm chế, cộng thêm thương thế, không dám động dụng toàn bộ thực lực, một chưởng này chỉ đánh ra ba phần công lực, nhưng cũng có uy lực giết chết Tô Minh.
Tô Minh căn bản không nên có dũng khí chính diện chống đỡ, đối mặt với một chưởng bạo nộ này của hắn ta, Tô Minh nên chọn chạy trốn, né tránh thậm chí sử dụng đến các
loại bảo bối mới đúng chứ.
Nhưng hiện tại Tô Minh đâu chỉ ngăn cản chính diện? Mà còn muốn giết ngược lại hắn ta ư?
Rốt cuộc ai cho tên oắt con này dũng khí?
Chớp mắt vào đúng lúc tinh thần của Tiêu Nhập Cốt dao động kịch liệt, khiến hắn ta có chút nóng nảy.
Cảnh tượng khiến hắn ta vô cùng vô cùng kinh ngạc xuất hiện rồi, Đại Ma Phục Thương
chưởng của hắn ta lại bị đánh vỡ?
Vỡ nát ầm ầm!
Quả thực như nhìn thấy quỷ vậy.
Vỏn vẹn chỉ có kiếm quang mà Tô Minh đánh ra, Ma chưởng đã bị chấn vỡ, cũng chỉ tiêu hao mất hơn mười đạo kiếm quang của Tô Minh, chỉ vậy mà thôi.
Hoàn toàn nằm ngoài dự đoán.
Tiêu Nhập Cốt cho rằng, mấy chục rồi hàng trăm đạo kiếm quang mà Tô Minh đánh ra
đó cộng hết lại cũng không thể
chống đd được Đại Ma Phục
Thương chưởng của hắn ta.
Đây không phải là phán đoán vô căn cứ, mà là hắn ta từ sớm trước đó đã có thể đoán ra được uy lực của võ kỹ Sinh Tử Chớp Ảnh của Tô Minh.
Nhưng trước mắt uy lực của Sinh Tử Chớp Ảnh dường như đã tăng lên mấy lần uy lực!
Gương mặt của Tiêu Nhập Cốt có chút méo mó, hô hấp tràn ngập sự đau đớn và căm tức.
Sao lại nhiều lần lặp đi lặp
lại không ngờ được thế chứ?!
“Thôn phệ kiếm hoàn, tăng kiếm ý đến mức độ cảnh giới Thăng Hoa quả nhiên có tác dụng”, Tô Minh âm thầm tự nói.
Thật sự cho rằng trước đó anh múa Ma La kiếm chỉ để làm nền cho Thần Khôi đánh lén hay sao?
Không.
Không chỉ như thế.
Làm nền cho Thần Khôi đánh lén chỉ là một phần mà thôi.
Trong thời gian đó, anh còn làm việc khác, anh nhân giây phút đó để đồng thời hấp thụ kiếm hoàn!
Thực hiện cả hai dự định!
Việc này cũng phải cảm ơn bảo tàng huyết mạch đã phát huy siêu thường, chỉ gần một phút đồng hồ đã hoàn toàn hấp thu kiếm hoàn.
Tô Minh đủ kìm nén, đủ liều mạng, trong thời khắc nguy cơ như thế đã ổn định lại tinh thần, thật sự đã làm được, đã hoàn toàn hấp thu kiếm hoàn, vứt bỏ cặn bã, lấy hết tinh hoa.
Lĩnh
^ I • r I • I .1 ‘/V I •
ngộ kiếm ý đã cố vũ tỉnh thân lại
thật sự đã đưa kiếm ý lên cảnh giới Thăng Hoa.
Vê phần sự yếu ớt lúc sử dụng Ma La kiếm đem lại, khí tức suy yếu gì đó quả thực là thật, Tiêu Nhập Cốt không cảm nhận sai.
Nhưng điều mà Tiêu Nhập Cốt không rõ đó là, vì hấp thụ kiếm hoàn nên trên thực tế sau khi múa Ma La kiếm, Tô Minh đã lập tức khôi phục lại đến đỉnh phong rồi, chỉ là không thể tiếp tục múa kiếm được nữa mà thôi.
Nhưng thực lực thông thường của anh vẫn có thể hoàn toàn phát huy ra được, thậm chí còn phát huy được mạnh hơn tốt
hơn.
Lúc đó Tô Minh cố ý tỏ ra suy yếu, khí tức yếu dần, chỉ là để đánh lạc hướng Tiêu Nhập Cốt, tranh thủ chút thời gian lơi lỏng với Tiêu Nhập cốt mà thôi.
Hiệu quả hiển nhiên không tệ.
“Sinh Tử Thuấn Ảnh vẫn là Sinh Tử Thuấn Ảnh đó, nhưng kiếm ý được gia trì vào trong đã giúp từ Nhập Linh đỉnh phong biến hóa thành Thăng Hoa trung kỳ!”
Kiếm ý từ Nhập Linh đến Thăng Hoa vốn là một điều
không thể tin nổi, trong hàng tỷ người không có nổi lấy một người, thận chí