“Tên tạp chủng, mày cho là mình có thể giết chết Vương Nộ Thương thì có thể tiêu diệt Tiên Âm Cốc này sao, ha ha ha ha… Át chủ bài của Mạt Thính Vũ này còn nhiều, còn mạnh hơn, mày có thế lường được sao!”, Mạt Thính Vũ cười hung ác, giống như âm thanh của ma quỷ, gương mặt xinh đẹp lại càng vặn vẹo.
Tin tức truyền đi.
Lan truyền rộng rãi.
Tin tức Tô Minh phải đến Tiên Âm Cốc trong vòng mười
ngày đã được lan truyền trên khắp biển Vô Mệnh, các thế lực lánh đời cũng đều biết đến.
Đây là một trận chiến lớn…
Trong thoáng chốc, càng lúc càng có nhiều cao thủ, thiên tài, những người trẻ tuổi đi đến Tiên Âm Cốc.
Không ai muốn bỏ lỡ trận chiến lớn này.
Ngay cả Võ Tông cũng nhận được tin tức.
“Đi! Đi đến Tiên Âm Cốc! Võ Tòng chúng ta có nợ ơn tên nhóc họ Tô này!”, Vũ Bất Bại đã
hạ quyết tâm.
ủng hộ Tô Minh!
Cho dù phải một sống một chết với Tiên Âm Cốc, cũng không sao.
Mà lúc này, thân là người khởi xướng, kẻ bắt đầu trận mưa tanh gió bão này – Tò Minh lại đang đắm chìm trong kho tàng Chuẩn Đế.
Thật khổng lồ!
Số lượng và chất lượng của kho tàng Chuẩn Đề này hoàn toàn vượt ngoài sức tưởng tượng của Tô Minh.
Tài nguyên võ đạo vô cùng đồ sộ, đủ các loại các kiểu công pháp, thần thông, bí pháp… nhiều không đếm xuể.
Đến hoa cả mắt.
Thế nhưng, mặc dù chấn động nhưng Tò Minh