Nghe thấy lời này của cô, Hạ Vũ liền không nhịn được mà phì cười một tiếng. Đến cả mắng người đều đáng yêu tới như vậy a.
"Cô..."
Mà Tô An lúc này cũng đã tức giận đến mức mặt đều trướng thành màu gan heo, ngón tay liên tục run rẩy mà chỉ về phía Bạch Tiểu Mễ. Con nhỏ nghèo hèn này cư nhiên lại dám nói cô dơ bẩn?
Ngay khi ả ta sắp nổi giận mà liều mạng với Bạch Tiểu Mễ thì một cái nữ nhân viên lại chậm rãi đi đến, vô cùng cẩn trọng mà dò hỏi.
"Xin lỗi các vị, ở đây đã xảy ra chuyện gì?"
Mà nghe thấy câu hỏi của nữ nhân viên này, Tô An liền hừ lạnh một tiếng, hất cằm về phía Bạch Tiểu Mễ rồi khinh miệt nói.
"Chỗ của các người làm ăn kiểu gì vậy, ngay cả loại người bần hàn như cô ta cũng có thể cho vào được? Còn không mau đem cô ta đuổi ra khỏi đây đi a..."
Trong suy nghĩ của ả, nữ nhân viên này nhất định sẽ khách khí xin lỗi ả ta, sau đó liền sẽ tức giận mà mắng cho Bạch Tiểu Mễ một trận rồi đem cô đuổi ra khỏi cửa hàng.
Nhưng là, nữ nhân viên lúc này dường như lại có chút khó xử mà liếc nhìn Hạ Vũ đang thờ ơ đứng bên cạnh. Nếu cô nhớ không lầm thì Bạch Tiểu Mễ là đến cùng với hắn a.
"Đem tất cả chỗ quần áo vừa với kích cỡ của cô ấy đều gói lại hết đi."
Nhàn nhạt nói ra, Hạ Vũ liền đưa tay xoa đầu Bạch Tiểu Mễ, bộ dạng có phần giống như chủ nhân đang âu yếm sủng vật của mình. Hắn biết rõ bản thân lúc nào thì có thể im lặng, lúc nào thì không thể im lặng, xem cuộc vui đến hiện tại thì nên dừng lại được rồi.
Mà nữ nhân viên nghe Hạ Vũ nói thế cũng liền vô cùng vui vẻ, thân thiết mà lôi kéo Bạch Tiểu Mễ đi đến phòng thử đồ. Xem ra tiền thưởng tháng này của cô đã có thể sánh bằng tiền lương mấy năm rồi.
Còn Tô An lúc này mới kịp phản ứng lại mà nhìn về phía người đang yên tĩnh đứng đó nãy giờ, trong mắt liền hiện lên một sợi kinh diễm cùng mê đắm.
Từ lúc đến đây cho đến hiện tại bởi vì cứ lo cùng Bạch Tiểu Mễ giằng co nên ả ta căn bản là không nhìn thấy chàng trai siêu cấp đẹp trai này, ngay cả một người đã từng duyệt qua vô số đàn ông như ả ta cũng không nhịn được mà ngứa ngáy trong lòng.
Nhưng là chờ khi ả phản ứng lại muốn đi tới bắt chuyện làm quen thì ở trước mặt ả ta làm gì còn có thân ảnh của Hạ Vũ nữa kia chứ.
- ---------------------------
Mà Hạ Vũ lúc này đã xách theo một đống quần áo mà dẫn Bạch Tiểu Mễ đi một vòng quanh trung tâm thương mại, giày dép, túi xách, đồ trang điểm, ngay cả nội y cũng đều ghé lại mua một lần, khiến cho cô ngượng đến muốn chui mặt vào trong khe đất.
Lúc này đây, hai người họ đang ở trong một cái cửa hàng trang sức, Hạ Vũ hiện tại cũng vô cùng hào phóng mà mua cho Bạch Tiểu Mễ một đống vòng tay, dây chuyền gì đó, nói chung chỉ cần hắn thấy vừa mắt thì liền mua. Chính là, ngay khi chuẩn bị trả tiền ra về, ánh mắt của hắn liền rơi vào một vật đang nằm trong tủ kính.
Đó là một sợi dây chuyền được thiết kế vô cùng tinh xảo, mặt dây chuyền có màu đỏ thẫm trong suốt có phần giống như một giọt nước mắt, bên trong được điêu khắc một cành hoa hồng màu đỏ rực vô cùng sống động.
Theo ánh mắt của hắn nhìn sang, Bạch Tiểu Mễ cũng bị sợi dây chuyền này làm cho kinh diễm đến rồi. Thật sự là rất đẹp a, chẳng lẽ...anh ấy là muốn tặng cho cô? Nghĩ đến đây, Bạch Tiểu Mễ liền không nhịn được mà đỏ mặt.
"Sợi dây chuyền này..."
Nam nhân viên vốn dĩ vẫn đang vô cùng cao hứng vì số hàng bán được hôm nay, nên khi nghe Hạ Vũ hỏi về sợi dây chuyền này thì càng cười đến miệng đều không ngậm lại được. Thần tài a, đây thỏa thỏa chính là một cái thần tài...
"Ai ôi, cậu đúng là tinh mắt thật a. Sợi dây chuyền này có tên là Tears of blood, có nghĩa là huyết lệ. Là của nhà thiết kế trang sức William Ryder dành tặng cho mối tình đầu đã mất của mình. Mặt dây chuyền của nó được
làm bằng kim cương đỏ vô cùng quý hiếm..."
"Bao nhiêu?"
Hạ Vũ dường như không có kiên nhẫn mà nhíu nhíu mày, hắn đã quyết định sẽ mua nó rồi cho nên quá trình tạo ra nó là gì hắn cũng không quan tâm tới.
"Ha hả, giá của nó là 500 vạn."
Nam nhân viên có chút ngượng ngùng mà sờ sờ mũi sau đó mới khó khăn mà cười một tiếng nói ra giá của sợi huyết lệ này. Suy nghĩ của kẻ có tiền đúng là một người như anh ta sẽ không hiểu được a.
"Hạ Vũ, nó đắc quá..."
Nghe thấy giá trị của sợi dây chuyền này, Bạch Tiểu Mễ có chút kinh hãi mà nhỏ giọng lắp bắp, từ khi sinh ra cho tới giờ, cô căn bản là chưa từng nhìn thấy được số tiền lớn đến như vậy a...
Nhưng là Hạ Vũ dường như cũng không nghe thấy lời nói của cô mà vô cùng quyết đoán quẹt thẻ, sau đó liền chờ người nhân viên đem sợi huyết lệ đó đặt vào trong hộp.
Đem chiếc hộp nhỏ hơn nắm tay này cất vào trong túi, không hiểu sao trong lòng Hạ Vũ lại có chút vui vẻ mà nghĩ đến, nếu Huyết Cơ đeo sợi dây chuyền này vào thì có phải hay không sẽ rất đẹp đi?
Mà Bạch Tiểu Mễ cũng đã từ trong vui sướng lấy lại tinh thần, tâm trạng cũng dần dần ảm đạm khi nhìn thấy Hạ Vũ hoàn toàn không có ý định đem sợi huyết lệ đó tặng cho cô. Xem ra, cô chính là vô cùng buồn cười mà tự mình đa tình, anh ấy có lẽ là muốn tặng cho cô gái khác...
"À, nhà em ở đâu, tôi đưa em về."
Một đường yên tĩnh không ai nói chuyện, đến khi ngồi vào xe thì Hạ Vũ mới chợt nhớ đến điều này mà hỏi Bạch Tiểu Mễ.
"Em ở nhà thờ Eli."
Nghe thế, Hạ Vũ liền im lặng mà gật đầu, mới bắt đầu lái xe về phía nhà thờ Eli. Hắn cũng đã từng nghe nói Bạch Tiểu Mễ là côi nhi không có cha mẹ, nhưng cho đến hiện tại hắn mới biết được việc cô sống trong nhà thờ.
"Anh cứ dừng xe ở đây là được rồi."
"Đúng rồi, 8 giờ tối ngày mai tại nhà chính của Hạ gia có tổ chức một bữa tiệc. Em nhớ đến đó, khi nào đến thì gọi cho tôi."
Sau khi cho Bạch Tiểu Mễ xuống xe tại gần cửa lớn của nhà thờ Eli. Hạ Vũ liền chậm rãi dặn dò cô một câu, sau đó dưới nụ cười tạm biệt của Bạch Tiểu Mễ, hắn mới nhanh chóng lái xe rời đi.
"Bạch Tiểu Mễ a, mày phải tỉnh táo lại đi, mày không xứng với anh ấy..."
Cúi đầu xách theo bao lớn bao nhỏ đi vào cổng nhà thờ, nụ cười trên môi của Bạch Tiểu Mễ liền lập tức tan biến, trong giọng nói thì thầm chứa đựng sự chua xót cùng bi ai, khóe mắt đều đỏ lên cộng với nước mắt.
Giống như Tô An đã nói, cô chính là một con bé quê mùa nghèo nàn còn hắn chính là Tam thiếu gia cao quý của Hạ gia. Hắn như là trăng sáng trên bầu trời, còn cô chỉ là một ngọn cỏ dại dưới đất, mãi mãi chỉ có thể ngẩng đầu ngắm nhìn hắn mà vĩnh viễn đều không thể chạm tay vào.
*Hôm nay vốn dĩ là không đăng truyện nhưng vì được bạn Daotiennhan đẩy KP nên vẫn gáng lê lết thân mà viết.
**CHUYÊN MỤC REVIEW TRUYỆN MỚI.
- -Nhóc đã đăng truyện mới rồi nên tình iu nào hứng thú thì có thể xem thử, mặc dù không dám nói là hay nhưng cũng sẽ không tệ lắm. Anh main9 này cũng có liên quan không hề nhỏ với Hạ Vũ trong truyện này.:)
- -2 main này ngoại trừ đều đẹp phi giới tính + có hệ thống ra thì hoàn toàn chính là 2 tính cách trái ngược nhau. Đọc cả hai truyện một lúc cũng sẽ không sợ nhàm.
- -Tên truyện là: Hệ Thống Truy Diễm Của Ma Thần.
**Thời gian sắp tới Nhóc sẽ lo cho truyện mới nên truyện này sẽ ra chương ít lại nhé.