━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
─ " phải! Hôm nay não em bị úng rượu nên mới ăn mặc thế này "
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
Cô nhìn nội thất xung quanh mình, từ cách bố trí nội thất, màu tường, kiểu dáng căn phòng.
Thường thì căn phòng của cô sẽ bố trí các tông màu lạnh, nội thất không quá màu mè, kiểu dáng đơn giản.
Nhưng căn phòng này thì lại khác, căn phòng tông chủ đạo hoàn toàn là màu hồng, nội thất cực kì màu mè sặc sỡ đa dạng kiểu dáng, thậm trí chiếc giường cô đang ngồi là màu hồng, nói chung căn phòng tràn ngập màu hồng.
Tử Hy cô nhìn căn phòng, một màu loè loẹt chịu không nổi, nên cô lỡ lời thốt lên rằng.
- Địch Tử Hy ─ " Căn phòng quái quỷ gì đây? Mình nhớ là mình ở phòng mình mà? ".
Sau đó, trong đầu cô tiệt nhiên có thứ gì đó xẹt qua, rồi nhanh chóng mò đường, tiến thẳng vào phòng tắm.
Ảnh phản chiếu trên chiếc gương hiện lên một cô gái trẻ tầm 19 - 20 tuổi, sở hữu làn da trắng nõn, môi hoa đào hồng hào, hoàn toàn không có son phấn, đây là mặt mộc, đôi mắt sáng long lanh, màu trà, đường cong trên cơ thể cực kì sắc xảo tinh tế, số đo 3 vòng là 90 - 60 - 90.
Cô lấy tay sờ gương mặt của mình, nó vẫn là khuôn mặt của cô như bình thường, nhưng mọi thứ xung quanh cô cứ thấy là lạ, không nhịn được mà nhéo má mình, kiểm chứng xem cô có đang mơ hay là không.
Hiện thực đã chứng minh đây không phải mơ.
Đây vẫn là khuôn mặt vóc dáng của cô như cũ? Nhưng mà làm sao cô cứ có cảm giác là lạ.
Cô đang chìm đắm trong suy nghĩ riêng tư của mình thì đột nhiên có tiếng gõ cửa từ bên ngoài, mang theo nữ giọng nói ôn nhu và ấm áp.
─ " Tiểu Hy, dậy đi con, ăn sáng nào, hôm nay con phải đi học nữa đấy ".
Địch Tử Hy: "..."
Đây là ai? Ở nhà chỉ còn có một mình cô thôi, cũng không có người hầu, vì không thích ai động vào đồ của mình, nhưng bây giờ lại có người gọi cô.
Người bên ngoài, thấy bên trong thật im ắng, bà lo lắng nên đẩy của vào.
─ " Tử Hy, con còn ngủ nướng à, mẹ gọi con sao con không trả lời ".
Địch Tử Hy: "..."
Mẹ? Cô làm gì có mẹ? Mẹ nuôi cũng không!
Tử Hy hiện tại đang rất là rối rắm, không biết đáp trả thế nào, người kia là ai? sao lại biết tên cô?
Bà bước vào phòng mà không thấy ai, bà hơi hoảng, bà đành kiểm tra phòng vệ sinh thì.
─ " Tử Hy, con thức rồi thì làm vệ sinh nhanh đi chứ con, mà mẹ gọi con nãy giờ sao con không trả lời? ".
Địch Tử Hy: "..."
Cô không biết nên trả lời thế nào cho ra hồn nữa.
Địch Tử Hy ─ " B...!Bà là ai? ".
Bà nghe con gái bà nói như vậy không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
- " Tử Hy con sao vậy? Mẹ con cũng không nhận ra à!?! " giọng nói ôn nhu mang phần kinh ngạc.
Địch Tử Hy ─ " c..
con không biết, hiện tại con đang rất chóng mặt, không nhớ nổi gì hết " cô giả vờ đưa tay nhấn vùng thái dương.
Đến nước này cô đành diễn mất trí nhớ thôi biết sao giờ, để làm rõ tại sao cô lại có cảm giác đây không phải là nhà cô.
Tình hình hiện tại trong phòng cực kì âm trầm, bỗng bên ngoài lại có thêm giọng trầm của đàn ông nói.
─ " Giai Kỳ sao lâu vậy? Nó lại ngủ nướng nữa rồi à? "
Là giọng của đàn ông trầm đục lại nghiêm nghị.
Bây giờ trong đầu cô lập tức nhảy số.
Địch Tử Hy ─ { Tử Hy? Giai Kỳ? }
Địch Tử Hy ─ { Địch Tử Hy, Chu Giai Kỳ!!!! }
Địch Tử Hy chợt suy nghĩ đáp án trong đầu ─ { đây chẳng phải là tên nữ phụ cùng tên cùng họ với cô và mẹ của cô gái kiêm vai nữ phụ phản diện trong tiểu thuyết 《 Cô Vợ Ngọt Ngào Của Ông Xã Hắc Đạo 》mà cô vừa cày xong khuya qua hay sao? }.
Cô đây là bị xuyên không vào sách truyện cẩu huyết đấy à?!
Địch Tử Hy: "..."
Chu Giai Kỳ ─ " Ông xã à...!Ưm...!ưm" bà chưa nói hết thì đã bị Tử Hy bụm miệng lại.
Địch Tử Hy ─ "Shhh!!! Mẹ à con giỡn thôi, đừng nói cho ba biết!!! " cô nói nhỏ, xong rồi thì gỡ tay ra.
Giọng của Tử Hy rất ngọt ngào dễ nghe, dịu dàng ấm áp như một bài hát du dương trầm bỗng.
Chu Giai Kỳ: "..."
─ " Có chuyện gì bên trong vậy em ".
Bà lườm cô rồi nói.
Chu Giai Kỳ ─ " ờm...!Không có gì Tiểu Hy con bé lại ngủ nướng nên em gọi nó dậy đó mà ".
Đoán chắc người đàn ông bên ngoài chính là ba của nguyên chủ Địch Gia Hưng.
Địch Gia Hưng ─ " em mau kêu nó dậy đi, bên ngoài anh và con trai chờ ".
Chu Giai Kỳ ─ " Em biết rồi ".
Ông chỉ nói " Ừ " xong ông bước xuống lầu.
Chu Giai Kỳ ─ " con nghe ba con nói gì rồi đó, mau đánh răng, súc miệng, thay đồ, ăn sáng, rồi đi học, mẹ xuống bếp trước " nói xong bà nhìn cô một lát nữa rồi mới chịu bước ra khỏi phòng cô.
Thấy bóng dáng bà đi xa rồi, trên gương cô mặt lộ ra tia khó tin.
Cô không ngờ nguyên chủ trong truyện này cùng tên họ đã đành mà ngay cả ngoại hình y đúc cô luôn chứ? Tại sao bản thân mình lại vào vai nữ phụ pháo hôi nữa chứ, nghĩ đến đây cô chửi thề.
─ " Vận như c*t ch* nào đây? " nói xong cô làm vệ sinh cá nhân trước rồi vừa suy nghĩ về cô gái Địch Tử Hy mà cô biết trong sách này!!! ".
Địch Tử Hy nguyên tác là con gái nhà họ Địch, cha là Địch Gia Hưng chủ tịch công ty bất động sản [ Thành Gia ] là tên công ty.
Mẹ là Chu Giai Kỳ chủ cửa hàng thiết kế thời trang nổi tiếng nhất trong nước lẫn nước ngoài, thương hiệu [ DiaLuCifer ] hoặc [ D.
L.
C ], cửa hàng này mẹ nguyên chủ chỉ bán trang phục thời trang, sinh ra như là giành riêng cho khách hàng, cũng tức là người phù hợp làm chủ nhân của chiếc váy đó, khá ít người hợp với mẫu mà mẹ cô thiết kế nhưng vì kiểu dáng, chất liệu váy, mà còn thương hiệu thời trang của bà được tung ra đều đi trước thời đại...!Nếu là váy do cửa hàng này thì sẽ có rất nhiều người để mắt tới, thậm chí bà đã mở vài chi nhánh khác ở nước ngoài.
Anh trai cả Địch Tử Dương 25 tuổi, là chủ công ty thuộc ngành giải trí, công ty [ Thiên Ngưu Media & Artist Agency ] gọi tắt là [ Thiên Ngưu ] hiện tại công ty đang chứa rất nhiều nhân tài và rất nổi tiếng, những người thuộc ngành nghề sân khấu - điện ảnh đều muốn đầu quân vào đây, từ một người không có danh tiếng trong giới giải trí nhưng nếu họ vào tay [ Thiên Ngưu ] thì sẽ y như nhộng phá kén thành bướm, công ty này chính tay anh cả gầy dựng nên.
Anh hai là Địch Tu Kiệt 24 tuổi đang theo cha học hỏi, để về sau tiếp quản công ty, anh ta rất giỏi ngoại ngữ, tài năng kinh doanh thiên bẩm và là giám đốc công ty [ Thanh Phong ].
Anh trai của Tử Hy có thể miễn nhiễm sự quyến rũ của nữ 9 nguyên tác ( không thích nữ 9 như các nam phụ khác).
Gia đình cô nắm giữ gần phân nữa huyết mạch kinh tế thế giới, vì nhà họ Địch có khối tài sản khổng lồ và đứng trong hàng ngũ các gia tộc giàu có nhất thế giới cụ thể thứ hạng Địch gia là thứ 3 thế giới.
Địch Tử Hy 20 tuổi là em út trong nhà nên rất cưng trìu cô, vì thế mà nguyên chủ đã bị chìu đến hư không có giới hạn ngừng lại, luôn coi mình là trung tâm, cô chỉ biết ăn, chơi, ngủ, mua sắm, v...!v...v
Cả nhà ai cũng tài giỏi, chỉ riêng cô chẳng biết làm gì, toàn ăn chơi lêu lỏng, tối qua chắc do thất tình nên uống nhiều rượu say đến nổi không biết trời trăngmây đất.
Mà tửu lượng nguyên chủ rất cao, nhưng uống thành cái dạng này, ài không biết đã nốc hết bao nhiêu chai rượu của quán bar người ta nữa.
Người ngoài ai ai cũng nễ phục người nhà họ Địch, con cháu tài giỏi nhất là 2 người anh trai độc thân hoàng kim, ai cũng muốn đem con gái của mình gả cho họ.
Nhìn lại cô chỉ toàn ăn bám người nhà, chẳng có tài cán nào, đúng là " phế vật " mà.
Thân chủ hiện tại 20 tuổi? Đây hình như là nguyên chủ đang học năm 2 ngành sân khấu - điện ảnh, khoa diễn xuất.
Nguyên chủ diễn xuất vô cùng tệ, bữa học bữa không, thành ra trong trường rất ít người biết cô, trừ các bạn cùng lớp, để có thể lên lớp, cô dùng cách nhét tiền vào.
Cô theo ngành này không vì đam mê hay mơ ước chỉ là cho vui, theo đuổi nam thần này nọ, hôm qua do tỏ tình nam thần học trưởng Tần Tuấn Minh, nam phụ số 1 kiêm chức ảnh đế sau này trong tiểu thuyết, yêu thầm nữ chính Kim Mộc Tinh trong suốt thời gian còn đi học.
Hôm tỏ tình không thành bị từ chối thẳng thừng trước toàn trường vì thế tối qua nguyên chủ mượn rượu giải sầu.
Giờ mới nhớ!!! Nữ 9 cũng học cùng trường với nữ chủ, cùng khối nhưng không cùng lớp.
Địch Tử Hy: " haizzz!!! Hôm nay vô trường thế nào loạn lên cho mà xem " cô vừa đi ra khỏi nhà tắm tiến vào phòng dành riêng để lưu trữ quần áo, mở cửa ra cô không khỏi choáng ngợm, phòng này còn rộng hơn phòng ngủ kia nữa, cô tặc lưỡi rồi nói.
Địch Tử Hy ─ " chặc chặc! đúng là con nhà giàu đứng top 3 thế giới " cô nhanh chóng lựa quần áo, nhưng không cái nào vừa ý.
Do trường không quy định đồng phục nên được mặt tùy ý, tạo điều kiện giúp học sinh sáng tạo đồng phục.
Đa số quần áo của nguyên chủ đều là váy dạ hội, công chúa..., vô cùng diêm dúa màu sắc loè loẹt vô cùng.
Cô đang vô cùng thất vọng thì đầu cô nhảy số.
Địch Tử Hy ─ " Ah!!! Mẹ nguyên chủ làm nhà thiết kế mà ít nhất bà ấy cũng may cho cô vài bộ "
Cô nhanh chóng lật tung cả căn phòng, mãi mới thấy một bộ ưng ý.
Cô phối một bộ, áo croptop tay dài màu tím, quần short jean màu đen có viền chỉ tưa ở cuối ống chân, cô còn chọn một đôi boots da cổ thấp màu đen.
Cô đã buộc kiểu tóc đuôi ngựa, tóc cô xoăn uốn lượn dài sắp tới thắt lưng.
Cô ngắm mình trong gương.
Địch Tử Hy ─ " chặc! Bộ này chắc chắn là mẹ nguyên chủ thiết kế, chiếc áo này sinh ra là cho mình vậy? hợp dáng mà đẹp nữa chứ! Bộ đồ có thể phối đẹp thế này mà nguyên chủ lại để nó trong sấp đồ bỏ tiếc ghê, cũng may mình xuyên kịp lúc, còn có cơ hội ngắm, mặc nó hihi ~ ".
P/s: ừm....!Bộ này chị Hy nhà ta tìm trong thùng đồ bỏ á.
Ngắm nghía bản thân xong, cô bước xuống lầu.
Không biết bao nhiêu con mắt nhìn chằm chằm cô từ bậc thang xuống.
Cô nhìn phía bàn ăn, cha cô ngồi tiên trên cùng đầu bàn, bên trái là hai anh trai, bên phải là mẹ cô.
Quả thực sắc đẹp hai người anh trai này của nguyên chủ quá mức mê hồn hai tội phạm làm cho mọi cô gái chết đứng là đây chứ đâu, cô không khỏi tặc lưỡi.
Chặc! Cha mẹ nguyên chủ gen trội thật, sinh ra 3 người con xinh đẹp, tuấn tú, như tiên hạ thế.
Cô thầm nghĩ: " Haizzz!!! Nguyên chủ à cô vốn sở hữu nhan