─ " Hừ! Cô coi tôi như âm hồn không tan hay gì?"
━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━━
─ " Ô ~ trùng hợp thật ".
Mộc Tinh đang cố làm nũng để Tử Hy bớt giận mình thì phía sau có giọng nói trầm thấp, nghe lại hấp dẫn lạ thường.
Tử Hy nghe giọng nói quen thuộc, lòng như như sóng dữ dội, đúng là vận sh*t mà.
Mộc Tinh quay người lại nhìn người nọ.
─" Anh là....".
Hắn ta cong môi cười, trên người hắn ta ăn diện bộ đồ phối, áo phong dài, quần jean trễ rách, giày thể thao, tuy là phong cách giản dị nhưng chất liệu, nhãn hiệu thì lại là một đẳng cấp khác.
─ " Tôi là Nam Cung Dạ mới chuyển đến đây ".
Hắn ta hai tay đút vào túi, hờ hững đứng sững sau lưng họ, dáng môi cười độ cong vừa đủ khiến cho bao nhiêu con gái chết đứng, môi cười khẽ nói.
─ " Tử Hy có duyên thật, chúng ta lại gặp nhau rồi, không ngờ chúng ta cùng trường đấy ".
Cô quay lưng lại nhìn, trước nhan sắc của hắn Tử Hy cũng vẫn trước sau như một lạnh nhạt, hờ hững, nhan sắc của hắn chả có một miếng gây sát thương với cô.
Xùy!!! Trùng hợp gì chứ? Duyên này do cậu tự tạo ra mà, nguyên tác trong sách cậu ta vốn học kinh doanh sao lại vô trường diễn xuất, rõ ràng cậu ta đã tìm hiểu thông tin về mình.
Cũng may gia đình giữ cô rất kĩ, chưa từng để cô lộ mặt, bên ngoài cũng không để cô lộ thân thế, như vậy rất nguy hiểm, nhiều người thì lại thấy sang bắt quàng làm họ.
─ " Aaaaaaa nam thần cũng ở đây này!!! " một cô gái bắt gặp anh hét lên.
─ " A~ hạnh phúc quá mày ơi nam thần trước mắt luôn kìa ".
─ " Anh ấy học cùng trường chúng ta vậy là sau này chúng ta cũng có thể ngắm thoả thích rồi ".
─ " Sao anh lại ở gần con nhỏ Tử Hy kia chứ "
─ " Ngu! Nam Cung Dạ với Tử Hy có đua xe với nhau rồi, nên họ mới biết nhau, đi chào hỏi đối thủ là lẽ đương nhiên "
─ " Ấy! Sao tao lại không biết mậy "
─ " Vì mày não bò, trời ơi! Cả trường ai cũng biết trừ mày đó".
─ " Ê rồi ai thắng mạy, tao muốn biết kết quả cơ ".
─ " Kết quả hả, Nam Cung Dạ, hoàng tử đường đua của chúng mày thua nữ thần của bọn tao đó ".
─ " éc! Thua nhỏ đó, có nhường không đó? Mà mày theo phe cô ta à? "
─ " Mày hâm mộ ổng mà không biết tính cách của anh ta à, đối với anh ta từ "nhường " khi đường đua đối với anh ta thì lại không có, tao theo phe nữ thần đó thì sau nào ai sợ ai ".
H a i z z z buồn thiệt chứ.
─ " ê! Tao ngửi được cái mùi gian tình ".
─ " Gì vậy ba!!! ".
Trong lúc người hâm mộ anh ta bao vây, Tử Hy đã kéo Mộc Tinh đi đến nơi khác.
─ " Đúng là xui xẻo, đi đâu cũng gặp " Tử Hy tức giận nói, nhưng vẻ mặt lại trầm ổn lạ thường.
Mộc Tinh ─ " Òm!! Tới biết lí do cậu không đi cùng tớ xuống đây rồi, bạn tui đào hoa ghê ~ "
Tử Hy trừng cô nàng ─ " Đào hoa cái đầu cậu ý! "
Mộc Tinh cười trêu chọc Tử Hy nhưng vẫn không nói gì.
Cả hai đi đến một gốc cây to mất phải 3 người ôm nó mới vừa, ngồi ở dưới bóng mát ăn trưa.
Tử Hy nhìn túi đồ ăn mà Mộc Tinh mua, mặt không biến sắc hỏi.
" Cậu mua gì nhiều vậy? "
Mộc Tinh với vẻ mặt hớn hở gỡ đống đồ ăn, cười tít mắt, nụ cười ấm áp như gió xuân, miệng luyên thuyên liệt kê mấy món ăn nhanh mà cô nàng mua.
" Tớ mua một phần pizza size lớn, hai cái hamberger, mấy cái cánh gà chiên bột, có nước coca nữa này "
Ở bên này, Nam Cung Dạ sau khi đám hâm mộ tan đi, anh nhìn lại phía của Tử Hy nhưng không thấy cô đâu, trong lòng cảm thấy bực bội.
Ơ cô gái này thích trốn mình à? Mình có làm gì đâu? Chỉ muốn làm quen thôi mà? Kì lạ thật?.
Trong đều tra của mình rõ ràng nói cô ấy học lớp 2A3, nhưng lúc mình vào lại không có mặt? Đến khi mình vào thì cô ta đã chuyển lớp.
Tan học
Thời gian cũng đã xế chiều Tử Hy lái xe về tới nhà.
─ " ba, mẹ, anh em đi học mới về ".
Địch Gia Hưng buông tờ báo xuống nói với cô " Ừ! Con tắm rửa xong xuôi thì xuống ăn tối cùng cả nhà ".
Địch Tử Hy: " Dạ " nói xong cô đi lên lầu.
30 phút sau
Sau khi tắm xong cô bước xuống phòng khách, mẹ vô Giai Kỳ ân cần hỏi cô.
─ " hôm nay con có học tốt không? Mẹ nghe nói con chuyển lớp rồi "
Địch Tử Hy cũng không ngạc khi Giai Kỳ biết cô chuyển lớp nhẹ giọng nói " hôm nay cũng tạm được! Còn chuyển lớp là do con không muốn ở đấy nữa ".
Địch Tử Hy nhìn sang ba cô Địch Gia Hưng ─ " Ba! Sang năm ba cho con xuất ngoại du học nha "
Chu Giai Kỳ: "? "
Địch Tử Dương: "? "
Địch Tu Kiệt: "? "
Địch Gia Hưng: " con định học gì nửa? "
Địch Tử Hy: " Kinh doanh "
Thực chất, cô ra nước ngoài để xây dựng thế lực cho riêng mình, tránh tay mắt của cha mẹ, để sau này có chuyện thì dễ đối đầu với hắn ( nam9 nguyên tác).
Cô không hề sợ tên nam9 đó, mà cô chỉ e ngại cái người chống lưng cho hắn, người có thể làm cho hắn cao ngạo ưỡng ngực tự tin, không ngán bố con thằng nào, bang phái của hắn tuy do tay hắn gây dựng lên nhưng phần lớn đều do kẻ khác tiếp tay, mới giúp hắn nhanh chóng nổi danh, bang phái hắn trong vòng 3 năm đã leo lên vị trí top 2 trở thành hắc bang mạnh thứ 2 trong giới hắc đạo.
Hắn nhờ có thế lực phía sau chóng lưng nên mới trở nên mạnh mẽ, cường đại như vậy.
Chỉ cần chia rẽ thế lực phía sau hắn thì hắn ta chả gì đáng giá cả.
Địch Gia Hưng: " được, ba không cản con nhưng việc này ba cần suy nghĩ đã ".
Địch Tử Hy: " cơm tối ba mẹ với anh trai ăn đi ạ con có hẹn nên con đi trước ".
Chu Giai Kỳ: " Nhớ về sớm đó nha con "
Địch Tử Hy: " Dạ ".
Cô khoác lên người một bộ áo váy đen quần đùi, áo dài tạo thành váy dài tới đùi, trễ vai để lộ ra bờ vai thon trắng nõn,xương quai xanh tinh tế gợi cảm, ở giữa có sợi đai thắt ở eo, kèm đôi boot đen cổ thấp.
Tử Hy lái xe đến quán bar Trăng Đêm, để giải toả, quán bar này cô đã điều tra thông tin rồi, từ mạng xã hội lẫn các phú nhị đại.
Cô vừa bước vào quán bar, thì đã trở thành tâm điểm chú ý của mọi người xung quanh, thân hình nóng bỏng, quyến rũ vô cùng, cần ngực