Đêm 29, năm người bọn họ cùng tụ tập lại đi đến nhà Thái Vy trên tay cầm một đống đồ ăn thức uống, chắc chắn rồi mấy người bọn họ định chính là ăn tất niên, đương nhiên mặc dù như nào thì Thái Vy vẫn pà người phải tự xử nấu nướng thức ăn hết. Bọn đàn ông không bao giờ trông mong được gì mà. Không khí vui vẻ, nồi lẩu sôi sình sịch nóng hôi hổi. Mọi người thân thuộc vui vẻ bên nồi lẩu, Thái Vy vui vẻ ánh mắt cong lên lâu lắm rồi cô mới cảm nhận được không khí vui vẻ như vậy, mắt cô lại cay cay nhớ về hồi còn nhỏ trong nhà có gia đình mình cùng với đại gia đình anh chih em bạn bè của cô Mạc. Lúc đó cô chính là một công chúa trong lòng tất cả mọi người.....
30 tết mọi thứ đều được dừng hoạt động, mấy cửa hàng buôn bán lắc đắc thấy mở vài cái chắc chủ buôn bán này rất tham tiền đi. Còn bên này sau khi được ba anh em siêu nhân kia sốc lại tinh thân Thái Vy cũng đã ổn hơn rất nhiều.
Giờ đây Thái Vy đang đi tìm cây đào để đón tết, giờ mới là gần trưa Thái Vy vẫn còn nhìn chán chê hỏi giá lúc này vẫn bị hét cao ra phết. Ở cả khu đang bày bán thế nào lại gặp được cả Nam Cường ở đây.
Nam Cường lúc này khó chịu, mặt anh còn bị trầy sước, vuốt tóc nữa mắt lại hầm hầm mặc dù đẹp trai đấy nhưng vẻ mặt này của anh ai mà dám đụng vào. Thái Vy bĩu môi đánh giá thì như có mắt đằng sau Nam Cường quay ngắt lại nhìn cô, ánh mắt của anh lại giao động nho nhỏ hưng phấn đi đến chỗ cô.
"Ồ, tưởng tận đến ra tết mới gặp lại cơ cô với tôi có duyên phết đấy!"
"Chả biết tôi đen đủi hay xui mới gặp anh nữa." Thái Vy sầu não nhìn Nam Cường cuối năm nhìn thấy anh là y rằng lại nhìn thấy khoảng nợ khổng lồ mà cô nợ anh, 3 tháng làm việc trừ nợ nhưng vẫn chỉ là hạt cát trên sa mạc.
Người ta nói đâu có sai nhất tội nhì nợ mà.
"Còn anh sao đứng ở đây." Thái Vy ngước nhìn đặt ra câu hỏi nếu một người có tiền có quyền như anh thì cây đón tết phải ở nhà trước hẳn một tháng mới đúng chứ nói gì giờ mới đi mua.
Nói chuyện qua lại nhiệt tình, Nam Cường mới dịu giọng nói rằng mẹ anh không cho vào nhà nếu anh không mua được cái gì mới mẻ cho cái nhà này.
Thái Vy lúc này ôm bụng cười lớn, cười không nhặt được mồm khiến Nam Cường tức giận. Anh đưa tay bịt luôn miệng cô lại mặt mày đen xầm.
"Ngưng cười ngay cho tôi." Nam Cường ra lệnh nhưng nghặt nỗi Thái Vy còn cười to hơn.
"Mẹ kiếp, nếu cô không ngại để khoản nợ kia tăng lãi xuất lên 1% thì tôi cũng không khách sáo đâu." Thái Vy nghe xong hốt hoảng nín nhịn không cười nữa nhưng vẻ mặt nhìn cười rất là khôi hài.
Nam Cường bực bôi ra lệnh tiếp: "Giờ trách nhiệm của cô là tư vấn cho tôi nếu về mẹ tôi không ưng ý thì coi như lãi sẽ tính thêm 1% còn nếu ưng ý thì ngược lại cô sẽ được giảm 2% số nợ kia."
Thái Vy lúc này mới mếu máo, anh đã quái đản thế này hỏi mẹ anh còn quái đản thế nào đừng đùa tôi chứ... Ừm nhưng con số 2% kia không tệ một chút nào....
"Cái này tôi từ chối được không..."
Đáp lại là cái nhìn sắc bén thách thức Nam Cường định mở miệng nói tiếp nhưng cảm giác của Thái Vy nói rằng tên này mà nói cái gì cô đều lỗ cái ý, cướp lời luôn: "Được rồi...."
Nam Cường lúc này mới nhếch mép: "Coi như biết điều." Thái Vy nghe xong muốn phản kháng lắm nhưng... Anh là chủ nợ kiêm sếp của cô hiuhiu.
Vừa phải tìm cây đào ưng ý cho mình còn phải tìm đồ thích hợp cho tên kia mang về.
Vừa hay cô gặp được hàng đào sắp bán hết còn mấy cây, với năng lực của Thái Vy cô sờ cây đào cảm nhận... Rất tốt mặc dù ít hoa nhất nhưng rất nhiều nụ đảm bảo mai vừa đẹp sẽ nở rộ. Thái Vy nhếch miệng cười nói muốn thuê cây đào này một tháng sau một tháng chú có thể kêu người đến lấy đi, đương nhiên là thuê bao gồm cả cái chậu cây đẹp này