Thái Vy lúc này thấy rõ là be like luôn ấy, không biết làm gì nữa từ quả lúc đó cảm giác sợ Nam Cường của cô nâng lên đến thêm hai con số không.
Ghét thì ghét nhưng ăn cơm vẫn không thể tránh mặt được bởi anh chính là một tên độc tài....
Cho cậu Vàng ăn cơm Thái Vy làm, nó vui lắm cứ ngoáy đuôi tít thò lò luôn, đúng là chỉ có nó bây giờ mới an ủi được trái tim nhỏ bé của cô.
Hôm sau, xe đã chuẩn bị, Nam Cường lôi Thái Vy lên xe, sau khi đã hỏi cho ra lẽ ở lúc ăn cơm anh chắc chắn rằng từ sự việc cứu anh, đến sự việc nắm được thời cơ xử lí tên phản bội chắc chăn không phải ăn may, Thái Vy nào dám nói dối nhưng chỉ trả lời một cách qua loa, cô sợ sẽ tiết lộ quá nhiều về mình.
"Không phải ăn may."
Nam Cường muốn hỏi thêm nhưng thấy anh mắt né tránh của Thái Vy nên thôi.
Vậy nên hôm nay anh quyết định kéo cô đi theo mặc cho cô từ chối. Dưới ánh mắt của Nam Cường cô đành thỏa hiệp chứ biết làm sao. Một ánh mắt cảnh cáo không cần nói cô cũng hiểu rằng: "Lươn lẹo là coi chừng đấy."
Nam Cường hừ lạnh, Thái Vy bĩu môi không đáp, quả thật đi với anh lúc nào là nguy hiểm lúc đấy, sao cô cứ có cảm giác từ bao giờ mình đã cuốn vào một vòng nguy hiểm không lối thoát thế nhỉ...
Trên xe lúc này cô mới nhớ đến người đàn ông phản bội, Thái Vy bồi một câu hỏi Nam Cường.
"Nè, thế người đàn ông phản bội hôm qua thế nào rồi." Một câu hỏi làm Việt Dã và Mộc Tử ngồi ghế trên hít khí lạnh, Thái Vy chắc chắn là muốn chết rồi mới dám hỏi câu này.
"Tiểu Vy, em im ngay." Mộc Tử liếc mắt mắng mỏ.
Điều này làm Thái Vy hít một ngụm khí lạnh, cô quay đầu như rô bốt nhìn Nam Cường ngồi bên cạnh.
Nam Cường lúc này mặt không biến sắc đáp: "Chắc cũng ngáp ngoải sắp chết."
Nhận được câu trả lời không có sát khí cô mới thở phào nhẹ nhõm. Đánh liều hỏi thêm một câu.
"Tại sao anh không tha cho ông ta dù sao thì ông ta chắc cũng có lỗi khổ riêng nên mới làm thế...." Mộc Tử xoay người nhìn Thái Vy, cô lại hoảng hốt bịt mồm lại, không hiểu vì sao hôm nay mình lại lắm lời như vậy...
Ánh mắt của Nam Cường lạnh lẽo, nhìn Thái Vy khiến cô nổi da gà lên. Anh không làm gì cả chỉ chầm chậm đáp: "Kẻ phản bội phải có hình phạt thích đáng, không cần lí do gì cả nếu gặp khó khăn thì có thể tìm cấp trên để tìm cách giải quyết. Chứ chọn làm kẻ phản bội thì nước đi đấy cũng không thể cứu vãn. Kết cục cuối cùng chính là cái chết thôi.
Nhân từ với những loại người hạ đẳng như vậy thì không nên, loại phản bội nên giết sạch để cho xã hội thanh tịnh yên bình."
"Tiêu Vy, dạo gần đây cô gan lớn lắm, hay cô đang có ý định gì đây..."
Một lời nói ra làm Thái Vy suýt cắn lưỡi tự sát để chứng minh mình trong sạch. Mắt của Nam Cường như Phật tổ Như Lai chiếu xuống nhìn thấu hết mọi suy nghĩ của cô điều này khiến cô có ngày một sợ hãi.
"Đại ca thân yêu à, tôi làm gì có ý đó....." việt Dã và Mộc Tử lòng loạn cào cào theo câu nói của Thái Vy mong cô im lặng lại dùm. Một cái nhìn của Nam Cường lại đá sang đây ánh mắt cảnh cáo, Thái Vy cắn môi cười xòa. Không hiểu từ lúc nào Thái Vy cô đây lại tự dưng