Thái Vy leo tót lên xe, Nam Cường lúc này ném cho cô một ánh mắt sắc bén. Cô chột dạ thành khẩn khai báo:
"Thấy cô ta một thân một mình, thân cô, thế cô nên tôi định giúp ai dè.... suýt nữa là chầu ông bà luôn đây này, anh còn nhìn cái gì." Thái Vy bĩu môi phụng phịu nói. Đúng là muốn làm anh hùng cũng thật là khó quá thể đi.
Nam Cường khuôn mặt không một gợn sóng đẩy đầu cô ra khỏi tầm nhìn của mình.
"Ừ, dù sao cô cũng làm được một việc rất có ích." Quả thật nếu không may không chú ý thì bọn họ sẽ bị quả bom đấy nổ cho tung xác.
Trận chiến rất nhanh đã đến hồi kết, Mặc Hành, Việt Dã, Vũ Hành Long và Mộc Tử lau vết máu trên mặt đi vào trong xe. Cô gái kia vẫn ngất xỉu, có mẽ đòn của Thái Vy khá mạnh, bọn đàn em nhanh nhẹn tháo gỡ quả bom trên người cô ta khênh lên xe. Đưa cô ta về trụ sở tra hỏi.
Bên này Mộc Tử và Việt Dã nghe lại Thái Vy trình bày cả hai đều cười không nhặt được mồm.
"Ôi trời.... Đúng là làm ơn mắc oán, các anh còn cười cái gì." Thái Vy sầu não kể lại.
"Ngu thì chả chết. Lần sau chắc chắn không có chuyện ăn may vậy đâu." Nam Cường chống tay bồi cho cô một câu. Lập tức khiến cái không khí xe này đi xuống.
Thái Vy nhún vay cũng khá đồng tình với ý kiến của anh, nhưng phải nói là cô muốn trở lại cuộc sống bình yên như trước có lẽ cũng không được rồi...
"Hình như tôi đã vướng vào một cái bẫy nhện không cách nào thoát ra để trở về cuộc sống bình thường nữa rồi...."
Ngay sau khi nói xong, Việt Dã và Mộc Tử yên lặng bởi hai người không có quyền phát biểu cho ý kiến này. Nam Cường không nói gì đưa cho cô một ánh mắt. Điều này khiến cô có chút muộn phiền.
Về lại trụ sở căn cứ, cô gái được đưa đến phòng tra khảo, Việt Dã và Vũ Hành Long là người thi hàng, Nam Cường quan sát từ phòng bên, không ngoài nghi ngờ của anh. Bọn Khổng Xà chính là lính đánh thuê mà bọn Điểu điều tới.
Năm năm nay, bang Phi Long tung hoành ra sao thì Điểu cũng gọi là theo gần như theo gần bằng 65%. Bọn nó tàn là bọn ăn theo, chỉ biết coppy sao chép y hệt, nên gây thù với rất nhiều bang phái. Chúng phát triển rất nhanh giờ chỉ có thua mỗi Phi Long khoảng cách giữa Điểu và Phi Long là 35%. Một núi không thể có hai vua sư tử vậy nên chắc chắn phải trừ khử lẫn nhau.
Ấy thế mà chúng lại dùng một trò trẻ con, chúng nghĩ như thế nào mà lại có thể bày ra cái trò này được nhỉ, Nam Cường cầm ly rượu lắc lắc trong tay nhếch miệng, ồ có vẻ sắp tới sẽ là lượt phản công của anh đây. Ý cười nồng đậm trên môi. Lúc này anh mới mở điện thoại lên gọi cho bố anh nói lại tình hình.
Rất nhanh đầu bên kia đã nhấc máy, ông Nam Mộ đang tập thể dục cùng vợ.
"Sao rồi?"
Nam Cường rất nhanh đáp: "Không phải bố ạ, lần này là do bọn Điểu làm, có vẻ thông tin tìm kiếm của chúng ta đã bị bọn chúng đánh hơi được."
Ông im lặng hồi lâu rồi suy nghĩ mới đáp: "Không sao cả, cứ bình tĩnh đi con, lộ thì lộ nếu tìm được ngay thì chúng ta cũng đã không mất đến gần