Mặc kệ ba người kia ở trong phòng bàn gì đó, bên này Thái Vy, Vũ Hành Long và Mặc Hành đang vui vẻ trêu đùa với cậu Vàng. Mới mấy ngày mà nó đã thích ứng được hết vẫy đuôi tít thò lò nhìn rất ưng mắt.
"Em nhặt được con chó này thật à." Mặc Hành rất thích chú chó này chơi với nó suốt thôi.
Thái Vy nhếch mép cười đáp: "Đương nhiên, đây không bán nhé đừng hỏi."
Ý định chưa nói ra mà Thái Vy đã biết Mặc Hành cười xòa, nhìn cái chân bị thương của cô mà thấy khó chịu dùm, đồng thời cũng thắc mắc rằng, đêm hôm đó cô và Nam Cường đã làm gì?
Vũ Hành Long giành lấy con chó từ tay Mặc Hành sờ sờ vuốt vuốt ngắm nghía mãi, anh còn về phòng định lấy lọ keo làm mượt tóc bôi lên cho mượt lông chó cơ.
Thái Vy thấy vậy liền ngăn ngay lập tức: "Em điên à, bôi vào nhỡ may chó nó làm sao thì làm thế nào, chị mày vừa mất mấy loét tiền khám chó đấy."
Mặc Hành cười lớn về phía Vũ Hành Long làm cậu ta thẹn không thôi bĩu môi đi cất lọ keo làm mượt tóc.
Cả ba người cười hớn hở trong phòng khách chú chí rất hợp tác lè lưỡi vẫy đuôi. Lúc này Nam Cường, Mộc Tử và Việt Dã đi đến, Thái Vy không chú ý lắm vẫn cười té khói với Vũ Hành Long.
Nam Cường đứng trời trồng trước mặt cô, bàn tay to lớn ấm áp của anh đặt lên đầu cô xoa xoa vài cái, anh rất hài lòng, còn làm rối loạn tóc của cô, làm cô phải cởi dây buộc tóc buộc lại. Thái Vy bĩu môi nhìn Nam Cường như giết người, nhưng ngay khi anh quay lại ánh mắt lại ngoan ngoãn như chó cún phục tùng mệnh lệnh.
"Đi vào nấu thức ăn đi, tôi đói rồi."
Thái Vy lúc này nụ cười tắt hẳn, đưa tay lên chạm vào tay của Nam Cường bỏ tay của anh trên đầu cô xuống chỉ vào chân đang bị băng bó của mình, tay còn lại ra giấu hình "OK"
"Chân què chứ tay không què, ok?"
Còn bồi cho cô thêm một ánh mắt nếu cô phản kháng tiếp chắc chắn tối nay sẽ không xong với anh đâu....
Lầm bầm trong miệng: "Đồ tư bản keo kiệt bủn xỉn đáng ghét." Nói xong ngay lập tức liền nhảy lò cò đến bếp.
Nam Cường rất nhanh tay liền tóm lấy tóc của cô, lực bật mạnh khiến cô kêu oai oái.
"Nói lại xem."
Haha, tai rõ thính, Thái Vy lắc lắc đầu đáp: "Đâu tôi có nói cái gì đâu. Bỏ ra anh có muốn ăn không?"
Nam Cường mới bỏ tay ra, như được ân xá cô mới chạy thật nhanh vào phòng bếp.
Ba người đàn ông thấy cảnh này đều cười vui vẻ, chỉ có duy nhất Mặc Hành đăm chiêu quan sát cô và anh.
Bữa cơm rất nhanh đã được làm xong nhờ có thêm 3 trợ lí mới đó là Vũ thích ăn hành, Vũ Hành Long tèn ten ten. Tiếp đến là Việt trong