Hạ Đình Kiêu, người được gọi là học trưởng cười một cái “Vốn định gọi điện thoại cho em, không ngờ lại gặp được em ở đây, cái này, cho em."
Ninh Giai Kỳ nhận lấy quyển sách anh ta đưa “A......!Cái này là?”.
“Nghe bọn Tiểu Chung nói em vẫn luôn tìm quyển sách này” Hạ Đình Kiêu có chút ngượng ngùng, nói tiếp, “Một người bạn của anh có, nên anh xin về, cho em.”
Ninh Giai Kỳ hơi khựng lại “Cho em? Thế, thế không ổn đâu ạ”
“Không sao, bạn của anh không cần, em cứ xem kỹ đi, sẽ có ích cho kỹ thuật chụp ảnh của em đấy”.
Vẻ vui mừng hiện rõ lên trên mặt Ninh Giai Kỳ, cô đã tìm quyển sách về kỹ xảo camera này đã rất lâu rồi “Vậy, cám ơn anh, học trưởng”
“Không có gì đâu, nhân, nhân tiện thôi” Nói đoạn, Hạ Đình Kiêu nhìn thoáng qua Trương Nhất Manh“...Em còn đang có bạn ở đây, anh đi trước nhé.”
“Vâng.”
Hạ Đình Kiêu lúc đến nhanh lúc đi cũng nhanh, Trương Nhất Manh nhìn theo bóng lưng của anh ta, vỗ vai Ninh Giai Kỳ, sâu xa nói “ÂY yo, đặc biệt đến để đưa cho cậu một quyển sách, người đó là ai thế?”
Ninh Giai Kỳ nhìn vẻ mặt của Trương Nhất Manh thì biết ngay là cô ấy đang nghĩ gì, “Một đàn anh trong câu lạc bộ nhiếp ảnh thôi, cậu đừng nghĩ lung tung
“Không có suy nghĩ lung tung đâu nhé, tớ nhìn người chuẩn lắm đấy có được không? Trương Nhất Manh nheo mắt lại, “Trông cũng khá đẹp trai, nếu như cậu đã không có cảm giác với Tống Đình Quân, vậy thì người này cũng không tệ đầu”
Ninh Giai Kỳ cầm quyển sách vỗ nhẹ vào người Trương Nhất Manh “Cậu lại nữa rồi.”
Trương Nhất Manh cười ha ha một phen, sau khi cười xong, lại nghiêm mặt nói “Giai Giai, yêu đương thử đi, người khác cũng tốt lắm, thật đấy”
Người khác đều rất tốt, cô biết chứ.
Nhưng trong quãng thời gian niên thiếu ảm đạm yếu đuối nhất của mình, cô đã gặp được anh, anh tựa như ánh trăng sáng tồn tại trong đêm tối dẫn lối cho cô, cho cô ấm áp, cho cô cả niềm tin và sức mạnh.
Không một ai có thể biết được cô thích ánh trăng ấy nhiều đến nhường nào, thậm chí vì nó, cô sẵn sàng chìm trong đêm tối.
Nhưng trời rồi sẽ sáng lên, ánh trăng rồi cũng sẽ biến mất đi.
Hơn nữa trí nhớ và cảm giác của cô cũng không thể thay đổi nhanh như vậy,