Chương 16: Tử cung lần đầu bị khai phá, bị thầy chịch trước mặt giáo y, cao trào không ngừng
Editor: Mây Vu Sơn
Beta: 28/10/2022
--------
Diệp Nhất Sâm bị Ôn Ngộ làm cho choáng váng, mất khả năng tự hỏi, bướm dâm chỉ có thể bị bắt thừa nhận từng đợt khoái cảm.
Bướm nhỏ hiện giờ giống như trái cây được ủ chín, hơi chút bị xoa nắn liền phun ra nước sốt thơm ngọt, thịt quả tươi ngon lộ ra chờ người thưởng thức.
"Không cần... Hức, không muốn..." Diệp Nhất Sâm vô lực nói, đôi mắt sũng nước không dám nhìn Tạ Dung. Bị chịch trước mặt người khác thật sự không cách nào chấp nhận được.
"Sâm Sâm ngoan, để bác sĩ Tạ mở to con mắt ra nhìn xem rốt cuộc em mới là người của ai." Ngữ khí Ôn Ngộ đầy ôn nhu, lại không cho Diệp Nhất Sâm phản kháng, mạnh mẽ dùng cánh tay cố định eo mông cậu, dùng con cặc hừng hựng khí thế cọ lồn khiến thiếu niên rên rỉ liên tục, chờ một lát liền nhắm ngay lỗ mà đâm vào.
"A a ——" Diệp Nhất Sâm phát ra thanh âm câu nhân, bắt lấy cánh tay Ôn Ngộ, lưu lại vài vết cào.
Vào rồi...
Không chờ cậu định thần, Ôn Ngộ liền nắm lấy eo, giữ tư thế ngồi chịch.
"A... Ha a, buông em ra ô ô..." Toàn thân Diệp Nhất Sâm nhũn ra, phát ra thanh âm ngọt nị, hoàn toàn là bộ dáng dục cự hoàn nghênh.
*Dục cự hoàn nghênh: khoái chết mịa nhưng vẫn giả bộ.
Ôn Ngộ thong thả địt cậu, muốn để Tạ Dung nhìn cho rõ.
Ở góc độ của Tạ Dung, có thể nhìn thấy hoàn hảo cảnh sắc chỗ hai người giao hợp. Ngọc hành tinh xảo giữa hai chân dán lên bụng nhỏ bằng phẳng. Lồn dâm non mềm bị dương vật nam nhân đâm ra chọc vào, âm đế no đủ, cánh môi béo mập ra sức bao bọc, lúc thọc vào rút ra sẽ kéo theo vài đợt nước dâm.
"A ưm ——"
Có lẽ là bị chạm tới điểm mẫn cảm, thiếu niên ngâm nga kêu, cánh hoa cũng rụt lại một chút.
Tạ Dung nhìn không chớp mắt, ngực càng phập phồng mãnh liệt.
Anh rất hiểu cảm giác khi được chịch thiếu niên. Cái lồn kia vốn là trời sinh dâm đãng, một khi bị đâm vào liền lập tức bám lấy dương vật nam nhân không bỏ, nước chảy lênh láng, bất cứ ai hưởng thụ qua một lần liền sẽ nhớ mãi không quên.
Tạ Dung không thể không thừa nhận, bản thân mình từng nếm thử qua sự lợi hại của lồn dâm liền ngày đêm mong nhớ, vốn dĩ nghĩ rằng khi bị Ôn Ngộ trói đến đây vẫn có thể bình tĩnh đối diện với tất cả, coi như được xem sex trực tiếp, còn có thể thong dong mà đánh giá nhưng cảm xúc khó tả quấy phá trong lồng ngực cũng không thể dễ dàng bỏ qua được.
Dục vọng, phẫn nộ, thậm chí là ghen ghét... Các loại cảm xúc lộn xộn hòa vào nhau làm anh không thể nào bình tĩnh được nữa.
"Bác sĩ Tạ cũng có cảm giác sao?" Ôn Ngộ thu hết mấy động tác nhỏ của hắn vào mắt, cười lạnh: "Đáng tiếc anh chỉ có thể nhìn."
Diệp Nhất Sâm nghe được Ôn Ngộ nói hơi hoàn hồn, ngước mắt nhìn qua, quả thực nhìn thấy hạ bộ nam nhân đang sừng sững dựng thẳng.
"Đừng nhìn hắn." Ôn Ngộ quay mặt Diệp Nhất Sâm lại: "Chỉ cần nhìn tôi là được."
Anh cúi đầu ngậm lấy môi Diệp Nhất Sâm, động tác bỗng nhiên trở nên kịch liệt.
"Ưm! Hức... A..." Diệp Nhất Sâm bị lấp kín miệng chỉ có thể phát ra vài âm thanh nhỏ vụn, nếu không phải được Ôn Ngộ ôm, cậu đã bị địt cho bay xuống.
Dâm dịch văng khắp nơi, Diệp Nhất Sâm bị đâm đến cao trào.
Còn lâu nữa Ôn Ngộ mới bắn tinh, dương vật hưởng thụ khoảnh khắc được bên trong co rút lại mát xa, vẫn có tinh thần như cũ, thậm chí còn trở nên lớn hơn nữa.
Diệp Nhất Sâm thở phì phò, đắm chìm trong khoái cảm không thể nhúc nhích, bị Ôn Ngộ chi phối xuống tay chân, thay đổi tư thế khác.
Hiện tại Ôn Ngộ đứng ở mép giường, ôm đùi cậu làm dương vật hai người kề sát.
"Thầy ơi..." Diệp Nhất Sâm muốn xin tha nhưng chưa kịp nói ra lại bị chịch mãnh liệt hơn, lời nói biến thành tiếng rên rỉ rách nát: "A! A a ~ Sâu quá~"
Thân thể cậu gần như bay lên giữa không trung, chỉ có đầu và bả vai còn tiếp xúc với giường. Ôn Ngộ đâm một chút lại một chút, mỗi lúc lại sâu thêm vài phần.
"Ha quá sâu... A!" Không biết là nơi nào bị đỉnh tới khiến bụng nhỏ lên men, eo lưng Diệp Nhất Sâm đột nhiên căng chặt, ngón chân cũng cuộn tròn lên.
Ôn Ngộ cuối cùng cũng tìm thấy, đôi mắt hiện lên sự hưng phấn.
"A.... Đừng, đừng đỉnh nơi đó..." Chỗ kia lại lần nữa bị chọc tới, Diệp Nhất Sâm không biết vì sao lại sợ hãi lên, muốn rút chân lại.
Hai cánh tay Ôn Ngộ xiềng xích ôm lấy chân cậu, không màng đến sự giãy dụa của thiếu niên mà tiếp tục thẳng lưng, đâm tới tấp.
"Huhu anh... Buông em ra, thầy ơi, đừng, nơi đó... Đừng đâm vào, a a a, em rất sợ hãi..." Cảm nhận được dương vật đâm càng lúc càng mạnh như muốn chịch nát chỗ đó, Diệp Nhất Sâm khóc thêm dữ dội.
Diệp Nhất Sâm cũng không biết, nơi đó đúng là tử cung chưa bị khai phá. Ba nam nhân dù đã địt cậu nhiều lần đều không hẹn mà cùng cố kỵ thiếu niên còn nhỏ, chưa từng nóng nảy đâm đến. Ôn Ngộ vốn cũng muốn để thiếu niên chậm rãi thích ứng, nhưng giờ phút này anh không chịu đựng được nữa.
Ai kêu người như hổ rình mồi đối với Diệp Nhất Sâm không chỉ có một mình anh?
Trói Tạ Dung tới xem, trong đó một nửa nguyên nhân là vì giúp Diệp Nhất Sâm hết giận, một nửa còn lại chính là tư tâm. Anh thật sự phẫn nộ, tại sao Diệp Nhất Sâm không thể thuộc về một mình mình? Kể cả là dấu hôn lúc trước hay tinh dịch hôm nay đều khiến cho anh phát điên.
Tuy rằng không thể làm người đầu tiên của Diệp Nhất Sâm nhưng người thứ nhất đâm đến tử cung cậu nhất định phải là anh.
Hành vi của Ôn Ngộ như dã thú đang đánh dấu lãnh địa, muốn ra oai với những tên muốn xâm phạm đồ vật của mình.
Anh thong thả nghiền ép từng điểm, muốn tìm được góc độ tốt nhất để xông vào.
"Không, thầy ơi... Mau dừng lại, mau dừng lại, đừng như vậy ô ô... Em sợ lắm..." Diệp Nhất Sâm kêu khóc thảm thiết, trên mặt toàn là nước mắt, hy vọng nam nhân có thể thương tiếc mình.
Nếu không có Tạ Dung, Ôn Ngộ cũng liền thật sự mềm lòng, nhưng hôm nay anh sẽ không đổi ý.
"Sâm Sâm ngoan." Ôn Ngộ cong lưng, thân mật hôn mặt cậu: "Không sợ."
Diệp Nhất Sâm biết được Ôn Ngộ sẽ nhẫn tâm, chỉ có thể quay đầu đi cầu cứu một người khác.
"Bác sĩ... Bác sĩ mau cứu em... Em không muốn như vậy. Hức..." Cậu vươn tay về phía Tạ Dung.
Thu được tín hiệu cầu cứu của thiếu niên, Tạ Dung không thể nào thờ ơ nhưng dù có cố cởi dây thừng như thế nào đi nữa cũng chỉ lưu lại thêm nhiều vết máu trên cổ tay. Mọi cố gắng gần như là vô ích, vì vậy hắn đành phải trơ mắt nhìn một màn trước mặt.
Tạ Dung chưa bao giờ cảm thấy bất lực như lúc này.
"Em quên rồi sao?" Ôn Ngộ nhìn xuống nói: "Trước đây em tố cáo với tôi hắn ta cưỡng bức em thế nào? Bây giờ lại muốn hắn giúp em?"
Diệp Nhất Sâm bị lời nói lạnh lùng làm cho bừng tỉnh.
Đúng rồi... Sao mình lại đi cầu xin Tạ Dung? Sao phải cầu xin một tên mặt người dạ thú?
"Đừng sợ, đi vào liền thoải mái." Ôn Ngộ vừa dứt lời, liền lập tức nhắm ngay tử cung, đâm xuyên vào.
"A!" Diệp Nhất Sâm chỉ cảm thấy tim mình như ngừng đập, tử cung bị khai phá vừa đau vừa trướng nhưng ngay sau đó, nhờ động tác ôn nhu của Ôn Ngộ mà cảm giác dần dần thay đổi, sung sướng dần dần tràn lên khắp đại não, làm cậu đê mê.
"A... Chịch vào rồi... Sâu quá..."
Khoái cảm khi đi vào tử cung phê gấp ngàn lần bình thường