Tiêu đề do editor tự đặt~
Editor: Mây Vu Sơn
Beta: 28/10/2022
-----------
Quả thứ nhất: Trừng phạt tình thú
Nhìn thiếu niên chủ động cởi quần, Ôn Ngộ cuối cùng vẫn không nhịn được, duỗi qua: "Qua đây một chút."
Diệp Nhất Sâm ngoan ngoãn mà lui ra phía sau một bước, đưa lưng về phía anh, vừa lúc để mông dán trên mặt Ôn Ngộ: "Thực xin lỗi!"
Cậu sợ tới mức muốn chạy trốn lại bị một đôi tay bắt lấy eo.
"Thầy Ôn?"
Một lúc sau, mông cậu đã bị liếm.
Đầu lưỡi ướt nóng mềm mại đảo qua vết bầm trên mông, giống như dã thú giúp bạn lữ liếm láp miệng vết thương, mang theo an ủi. Diệp Nhất Sâm không thể không thừa nhận, việc này khiến cậu hơi thoải mái, cho nên xuất thần.
Đột nhiên, kia đầu lưỡi lại cắn xương cùng của cậu một chút. Diệp Nhất Sâm lập tức không đứng vững, giãy dụa: "Thầy ơi... Đừng liếm nơi đó!"
Ôn Ngộ đuổi theo địa phương mẫn cảm kia không bỏ, môi lưỡi mút vào phát ra âm thanh mắc cỡ.
Diệp Nhất Sâm chỉ cảm thấy tê dại, chỗ kia càng trở nên kỳ quái, khóc lên.
Lưỡi Ôn Ngộ cuối cùng cũng rời đi.
Nhưng không chờ Diệp Nhất Sâm ổn định lại, lồn non lại bị đồ vật lạnh lẽo chạm vào: "A!"
Ôn Ngộ duỗi ngón tay dính dịch nhầy trong suốt, giơ lên trước mặt hắn: "Nói cho thầy nghe đây là cái gì?"
Diệp Nhất Sâm khóc huhu: "Em... Em..."
"Dâm như vậy, muốn bị tôi chịch có phải không?" Ôn Ngộ ép hỏi cậu.
"Không phải... Em không có, em không có mà."
***
Quả thứ hai: Lồn dâm nứng rồi
Có lẽ thân thể chưa bao giờ bị nhấm nháp qua đã được Lâm Dã kích hoạt. Tối nay, Diệp Nhất Sâm nằm mơ.
Trong mơ, cậu bị Lâm Dã khóa ở trong ký túc xá, bức màn đóng chặt, tối tăm làm không khí càng thêm ái muội.
"Diệp Nhất Sâm." Lâm Dã bức cậu liên tục lui về phía sau, cuối cùng ngã vào trên giường.
Diệp Nhất Sâm ngã trên giường choáng váng vài giây, lúc này Lâm Dã đã nắm lấy cơ hội cúi người xuống.
"Cậu... Tránh ra!" Diệp Nhất Sâm hết đẩy lại đánh hắn.
Lâm Dã căn bản không để phản kháng của cậu vào mắt, cởi quần cậu ném ra.
"Hôm nay tôi giúp cậu sờ một lát, cậu có phải nên báo đáp lại không?" Lâm Dã cười, lại sờ lồn nhỏ.
Diệp Nhất Sâm không nhịn được mà run rẩy.
Người này quá xấu rồi, rõ ràng là hắn mạnh mẽ sờ lại còn muốn mình báo đáp hắn.
Chỉ là cậu không muốn cũng có ích lợi gì đâu? Lâm Dã móc lồn non, một bên mắng cậu dâm, một bên lấy dương vật ra.
Diệp Nhất Sâm không dám nhìn, chỉ cảm thấy đồ vật cứng rắn đỉnh lại đây: "Không... Không muốn..."
Đôi tay Lâm Dã bóp eo cậu, đâm vào "Vèo" một tiếng.
"A!!!" Diệp Nhất Sâm xoắn chân mày kêu: "Không cần!"
Lâm Dã kêu rên, ra sức thẳng lưng, một lát sau chịch Diệp Nhất Sâm đến mức không còn sức lực.
Diệp Nhất Sâm chỉ có thể khóc lóc bị bắt thừa nhận, cậu có thể cảm nhận được rõ ràng dương vật thô dài ở trong cơ thể mình ra vào, tiếng nước vang phụt phụt.
"Không cần đâm vào, kỳ lạ quá, đủ rồi... Đủ rồi..."
Lâm Dã để một bàn tay hầu hạ âm đế cậu.
"Aa -- Âm đế bị xoa hỏng rồi!" Diệp Nhất Sâm rõ ràng định giãy giụa nhưng eo lại không nghe lời cậu, không ngừng vặn vẹo, đưa lồn lại gần.
"Bé dâm." Lâm Dã đánh mông cậu: "Thích anh làm cậu không?"
"Không... Không thích... Aaaa... Tớ không muốn..." Diệp Nhất Sâm mạnh miệng chỉ có thể nghênh đón đối đãi thô bạo hơn, cuối cùng bị làm đến khi chỉ biết rên rỉ, đối phương muốn cậu thế nào cậu liền thế nấy, trực tiếp bị làm cho phục.
"Hỏi cậu lần nữa, có thích hay không?"
"Thích..." Diệp Nhất Sâm cao trào trả lời, "Ưm... thích nhất anh trai làm em."
***
Quả thứ ba: Giấc mộng chân thực
"Ưm... Kỳ lạ quá..." Diệp Nhất Sâm nửa mộng nửa tỉnh, cảm thấy thân thể nóng lên, bụng nhỏ lên men từng đợt.
"Aa!" Có thứ gì cọ lồn cậu.
Chân bị nâng lên... Hức! Âm đế bị nghiền qua, sức lực lớn quá aaa...
Đồ vật cứng rắn cọ qua cọ lại trên lồn nhỏ, khoái cảm cuồn cuộn dâng lên.
Là mơ sao? Không thì vì sao cậu không tỉnh được?
Ở trong mộng, tay chân cậu mềm như bông không có sức lực, đặc biệt là hai chân chỉ có thể khép lại, không động đậy, miễn cưỡng khống chế eo phối hợp, muốn dương vật cọ âm đế.
Âm đế thật thoải mái làm cậu nghiện rồi. Nếu không phải nhờ có Lâm Dã, trước nay cậu cũng không biết âm đế có thể thoải mái như vậy.
Cơ thể làm một lần liền thực tủy tri vị, Diệp Nhất Sâm không biết khắc chế, trong cổ họng phát ra tiếng rên rỉ đứt quãng.
Ưm... Thật thoải mái... Sướng quá... Thích cọ âm đế nhất ~ Nhanh một chút đi... Muốn cao trào, muốn cao trào --
Lâm Dã nói đúng, cậu chính là dâm đãng, hiện tại cậu chỉ nghĩ đến việc thoải mái hơn một chút, muốn dùng sức cọ một chút, nếu có cái gì có thể lấp đầy cậu càng tốt, giống như muốn... Cao trào -- A a a a a a! Cậu cao trào!
***
Quả thứ tư: Bắn tinh lên quần lót
Đêm xuống, chung cư của Ôn Ngộ cũng không bật đèn.
Ôn Ngộ ngồi dựa vào đầu giường, tay cầm quần lót cướp được của thiếu niên. Đầu ngón tay sờ lên nước dâm đã khô có cảm giác trơn trượt.
Hôm nay, Ôn Ngộ không biết đã bao nhiêu lần đưa quần lót lên mũi ngửi-- Không ai phát hiện ra vị thầy giáo áo mũ chỉnh tề, ngay cả khi mở họp, trong túi quần vẫn luôn cất giấu quần lót của học sinh.
Dương vật ngủ đông dưới thân lại lần nữa đứng thẳng, Ôn Ngộ dùng tay cầm lên, chậm rãi vỗ về chơi đùa.
Trước kia anh cũng không mặn mà đối với phương diện tình dục này, cũng không biết làm sao hôm nay học sinh có thể dễ như trở bàn tay gợi lên dục vọng của mình.
Ôn Ngộ một bên thủ dâm, một bên ngửi quần lót, nhắm mắt lại, trong đầu lại hiện ra bộ dáng của Diệp Nhất Sâm.
Không ngờ tới học sinh tính cách tối tăm trong ấn tượng lại có một mặt như vậy. Bộ dáng xấu hổ buồn bực khi bị cướp quần lót thật sự xinh đẹp, mặt mày đầy sức sống, rơi nước mắt vừa có vẻ đáng thương lại đáng yêu.
Cảm giác từ từ dâng lên, Ôn Ngộ đặt quần lót trên dương vật cùng sục.
Một lúc lâu sau, nhìn tinh dịch đặc sệt làm dơ quần lót, anh nghĩ trong lòng: "Nếu ngày mai đưa quần lót như vậy cho Diệp Nhất Sâm, không biết cậu sẽ lộ ra biểu tình gì đây?"
***
Quả thứ năm: Trừng phạt cọ lồn vào góc bàn
"Biết sai rồi?" Trong văn phòng, thầy giáo uy nghiêm đứng trước mặt thiếu niên: "Vậy cởi quần đi."
Diệp Nhất Sâm biết mình trốn không được, run rẩy cởi quần, bất an bắt lấy góc áo che đi nhưng nỗ lực cũng chỉ có thể miễn cưỡng che nửa cái mông.
Không ngờ tới, nửa kín nửa hở lại cực kỳ mê người.
Hô hấp Ôn Ngộ trầm trọng vài phần, đi qua đẩy ngã cậu ngồi lên phía trên cạnh bàn.
Diệp Nhất Sâm đang định ngồi lại bị Ôn Ngộ ngăn cản.
"Không phải."
Ôn Ngộ khống chế eo cậu, khiến mặt cậu đối diện với góc bàn, tách ra chân: "Ngồi."
"Thầy --" Diệp Nhất Sâm đoán được ý anh, kinh sợ bắt lấy quần áo Ôn Ngộ, hy vọng anh bỏ qua cho mình.
Ôn Ngộ cường ngạnh ấn eo cậu, mạnh mẽ để cậu ngồi xuống.
"A..." Lồn nhỏ để trên mép bàn, Diệp Nhất Sâm sợ hãi đến khóc.
"Tự an ủi." Ôn Ngộ cầm lấy thước dạy học trên bàn: "Có nghe không?"
"Em biết rồi..." Diệp Nhất Sâm chỉ có thể khóc lóc làm theo, cọ xát ở góc bàn.
Lồn lập tức chảy ra nước ướt nhẹp góc bàn, nhưng cọ đi cọ lại, không biết thế nào lại cọ ra cảm giác, vốn dĩ bị động cũng dần dần biến thành chủ động.
Dưới cái nhìn chăm chú của thầy giáo, vòng eo thiếu niên càng ngày càng ra sức, giữa môi phát ra tiếng thở dốc than nhẹ.
"A... ưm... a, thật thoải mái... Như vậy thật thoải mái..."
Diệp Nhất Sâm chống bàn, không sợ đau, dùng âm đế đỉnh góc bàn cứng rắn.
"Thích không?" Ôn Ngộ để thước dạy học câu cằm Diệp Nhất Sâm lên, nhìn cậu bởi vì tình dục mà duỗi đầu lưỡi, chảy nước miếng: "Sâm Sâm biết hiện tại mình giống chó cái đang động dục không? Trước mặt thầy tự sướng lại nứng như vậy?"
"Ưm... Không... Sâm Sâm không động dục... Không phải.... Chó cái ~" Diệp Nhất Sâm sảng khoái