Chương 9: Anh trai dạy em nhận biết lỗ nhỏ, thủ giao, bị em trai chịch
Từ khi Hạ Thường Tiếu thấy hết liền có điểm không thích hợp.
Không hề tung tăng nhảy nhót vui vẻ, không hề ríu rít ầm ĩ, hôm qua cũng không lôi kéo Diệp Nhất Sâm đi chơi trò chơi, sau đó buổi tối quấn lấy muốn bú nữa.
Diệp Nhất Sâm cũng cảm thấy xấu hổ, không chủ động đi quấy rầy Hạ Thường Tiếu, vừa thấy Hạ Trường Sinh trước sau như một ăn cơm xong liền đi làm liền thấp thỏm, lén lút lôi kéo hắn hỏi: "Thường Tiếu phải làm sao bây giờ nha?"
"Không có việc gì." Hạ Trường Sinh quấn lấy tóc mái bên tai, cúi đầu ngửi hương thơm trên má cậu: "Nó nhịn không nhịn được bao lâu đâu."
Diệp Nhất Sâm: "?"
Cậu không hiểu nửa câu sau là có ý gì, Hạ Trường Sinh cũng không giải thích.
Chờ tới buổi tối, cửa phòng Diệp Nhất Sâm bị Hạ Thường Tiếu gõ.
Hạ Thường Tiếu ôm đầu đứng ở cửa, cũng không nhìn Diệp Nhất Sâm, chỉ nhìn sàn nhà. Lỗ tai cùng mặt đều hồng hồng, ngượng ngùng xoắn xít như chú chó lớn đang nhận sai.
Rối rắm nửa ngày lại chỉ căng da đầu nói ra một câu: "Con...... Con muốn uống sữa."
Diệp Nhất Sâm còn khẩn trương hơn cả hắn, thẹn thùng muốn chết, nghe được lời thỉnh cầu lại thất thần không nhúc nhích.
Hạ Thường Tiếu xoa bóp nắm tay, rốt cuộc cũng vươn tay, đẩy Diệp Nhất Sâm ngồi vào trên giường, vén quần áo cậu lên: "Mẹ nhỏ....."
Hắn ngậm lấy đầu vú Diệp Nhất Sâm, nhẹ nhàng liếm láp, mút sữa, tấm tắc rung động.
"Ừm......" Diệp Nhất Sâm nghĩ thầm, Hạ Thường Tiếu vẫn luôn biệt nữu, nếu lúc này có thể khôi phục bộ dáng như thường ngày cũng tốt, cho nên nửa phần giãy giụa cũng không làm, còn tự mình nâng vú lên, thuận tiện để Hạ Thường Tiếu mút.
Hạ Thường Tiếu bú một bên, tay còn muốn nhéo bên kia. Lúc niết bên kia niết đến khi sữa chảy ra, liền quay đầu mút lấy. Càng ăn, hô hấp hắn liền càng ngày càng nặng, hồng hộc thở dốc.
Diệp Nhất Sâm: "Thường Tiếu?"
"Mẹ nhỏ...... Con..... Con thật kỳ quái......" Hạ Thường Tiếu không bú nữa, mặt chôn trên vú cậu cọ cọ: "Thực sự không thoải mái."
"Không thoải mái?" Diệp Nhất Sâm bị hoảng sợ, sợ hắn sinh bệnh, vội vàng sờ lên trán hắn thì thấy nóng bỏng: "Để mẹ đi gọi bác sĩ."
"Không phải......" Hạ Thường Tiếu ôm sát cậu: "Con...... Mẹ nhỏ giúp con là được."
Diệp Nhất Sâm gật đầu: "Được nha, con muốn gì nào?"
Trước kia Hạ Thường Tiếu nghĩ lầm Diệp Nhất Sâm mặt đỏ nóng lên là sinh bệnh, hiện tại hai người lại đảo ngược. Khi đó Hạ Thường Tiếu không hiểu, nhưng sau khi thông suốt, hắn hiểu được đây là phản ứng tính dục.
Hắn bắt lấy tay Diệp Nhất Sâm, ấn đến hạ bộ của chính mình: "Nơi này, không thoải mái."
Khi Diệp Nhất Sâm ấn đến một chỗ cứng ngắc liền không khỏi run lên, mặt càng đỏ hơn, hợp với cổ đều bị nhiễm lên màu sắc e lệ.
"Tối hôm qua con nằm mơ, mơ thấy người cùng anh trai......" Hạ Thường Tiếu ngẩng đầu, dùng một đôi mắt sáng lấp lánh nhìn cậu: "Mọi ngươi chơi trò chơi sao? Con cũng muốn chơi, có thể chứ?"
"Không phải chơi trò chơi......"
"Vậy đó là cái gì?"
Diệp Nhất Sâm sắp khóc, cậu phải giải thích như thế nào cho một đứa trẻ nhỏ đây là hành động tình ái của người trưởng thành? Căn bản vô pháp giải thích.
"Con cũng muốn chơi." Hạ Thường Tiếu thấy vẻ mặt Diệp Nhất Sâm chột dạ lại tránh né, bỗng nhiên có tự tin, lớn tiếng nói: "Con cũng muốn chơi!"
Trên thực tế, hắn cũng không phải một trang giấy trắng. Lúc phụ thân mua cho hắn sách sinh vật cũng có giảng về chuyện này, cho nên hắn cũng hiểu giữa mẹ nhỏ và anh trai là có chuyện gì xảy ra. Trên sách có viết: Giao phối là những việc mà tình lữ thành niên hoặc vợ chồng sẽ làm, cho nên Hạ Thường Tiếu biết mẫu tử làm như vậy sự là không nên, nhưng mình...... Thật sự cũng rất muốn làm cùng mẹ nhỏ.
Tưởng tượng đến việc chỉ có anh trai làm cùng mẹ nhỏ, Hạ Thường Tiếu liền tức giận bất bình.
"Con cũng muốn!"
Hắn đẩy Diệp Nhất Sâm ngã lên trên giường, cởi quần cậu.
Diệp Nhất Sâm nhéo dây quần: "Thường Tiếu! Không thể!"
"Vì cái gì không thể! Anh con có thể, con liền không thể sao?" Hạ Thường Tiếu không phục.
Diệp Nhất Sâm không biết nói gì, hai anh em nhà này tranh tới tranh đi, cuối cùng có hại chỉ có chính mình.
Hạ Thường Tiếu một khi nghiêm túc lên, sức lực lớn đến mức cậu không cưỡng lại được. Lôi kéo một hồi, quần cũng bị xé rách, sau khi nhìn thấy nụ hoa giữa hai chân Diệp Nhất Sâm, Hạ Thường Tiếu như chó thấy xương, trong mắt nháy mắt phát ra ánh sáng, gấp không chờ nổi mà thò mặt lại gần cẩn thận quan sát.
1
Xem trong sách sinh vật với tận mắt chứng kiến hoàn toàn bất đồng, Hạ Thường Tiếu kinh ngạc cảm thán: "Mẹ nhỏ, chỗ này hồng hồng nè."
Diệp Nhất Sâm xấu hổ khép chân lại, dùng tay che khuất: "Con không thể xem, không thể."
Hạ Thường Tiếu móc dương vật của chính mình ra: "Nhan sắc dương vật con thật xấu, không hề xinh đẹp như của mẹ gì cả."
2
Diệp Nhất Sâm theo bản năng nhìn thoáng qua, kinh ngạc phát hiện dương vật của cặp song sinh này lại giống nhau như đúc.
6
Trước cái nhìn chăm chú của Diệp Nhất Sâm, dương vật ban đầu vẫn bán cương lập tức ngẩng đầu ưỡn ngực. Hạ Thường Tiếu nhéo nhéo, ủy khuất nói: "Từ ngày hôm qua thấy mẹ và anh trai chơi, nó liền vẫn luôn như vậy...... Thật là khó chịu nha, mẹ nhỏ."
"......"
"Con...... Có thể giống anh được không, thọc vào trong âm hộ ý? Con cảm thấy thọc một lát liền thoải mái." Hạ Thường Tiếu nhìn chằm chằm chỗ kia, hầu kết hoạt động, phát ra âm thanh nuốt nước miếng vang dội.
Diệp Nhất Sâm thấy hắn vẻ mặt khờ dại nói ra thỉnh cầu quá mức như vậy, vô ngữ cứng họng, dùng sức lắc đầu, túm chăn che mình lại: "Không thể!"
"Có thể!" Hạ Thường Tiếu bắt đầu phân cao thấp, người khác càng không cho hắn càng cố chấp, bắt lấy chăn ném xuống mặt đất, nhào qua ấn chân cậu xuống.
"Thường Tiếu!" Diệp Nhất Sâm còn phải che chở bụng mình, đùi bị hắn tách ra, mắt thấy dương vật thô tráng sắp chen vào gấp đến độ muốn khóc: "Không...... Đừng tiến vào...... Không được!"
Hạ Thường Tiếu hồi tưởng động tác anh mình làm hôm qua, nhưng khi mình được lên sân khấu thật lại tìm không thấy phương pháp, đánh tầm bậy tầm bạ trên nụ hoa cọ nửa ngày mới tìm được một chỗ nhỏ hẹp.
"Hức, đau quá......" Diệp Nhất Sâm không được chuẩn bị bất cứ cái gì, bị mạnh mẽ tiến vào liền đau đớn, nhíu chặt mày.
Trong phòng bỗng nhiên vang lên một tiếng thở dài, là Hạ Trường Sinh tới.
"Anh à." Hạ Thường Tiếu nhìn thấy hắn theo bản năng sợ hãi, nhanh chóng rút ra, trốn đến một bên.
"Trường Sinh......" Diệp Nhất Sâm nhìn thấy hắn như gặp được cứu tinh, vươn tay muốn hắn ôm, rầm rì khóc lóc kể lể: "Đau quá."
Hạ Trường Sinh đi qua ôm cậu vào trong lồng ngực, vỗ nhẹ, tầm mắt lạnh băng quét về phía Hạ Thường Tiếu đang rúc sang một bên không biết phải làm sao.
Hạ Thường Tiếu lập tức ngồi nghiêm chỉnh, lấy ra thái độ nhận sai.
"Để tôi nhìn xem." Hạ Trường Sinh đem người trong lòng ngực đẩy lên trên giường, nhìn giữa hai chân cậu.
Diệp Nhất Sâm được dỗ liền ngoan không chịu được, chủ động mở chân ra cho người ta kiểm tra.
Ngón tay ấn cánh thịt lột ra, lộ ra cánh cửa hồng hào.
Hạ Trường Sinh nhìn trong chốc lát, dùng ngón tay xoa, hôn phần bên trong đùi cậu trấn an: "Hơi hồng một chút, không chảy máu, không sao."
"Ừm......" Diệp Nhất Sâm được hắn xoa liền không cảm thấy đau, bươm bướm như