Chương 10: Song long nhập động, cúc hoa bị khai phá, trước sau đồng thời đâm
Dịch bôi trơn được lấy ra, rơi xuống ngón tay thon dài của nam nhân lại bị mang đến hang động phía dưới.
Lồn nhỏ đã bị một cây dương vật lấp đầy, lúc ngón tay xâm nhập vào khe hở càng có thể cảm nhận được hình dạng ngón tay một cách rõ ràng.
"Này a......" Diệp Nhất Sâm cắn môi, "Trường Sinh...... Anh, anh muốn làm gì?"
Hạ Trường Sinh không lên tiếng mà lấy thêm càng nhiều dịch bôi trơn khuếch trương lỗ lồn, một ngón tay dần dần biến thành ba ngón.
"Thường Tiếu, trước tiên đừng nhúc nhích." Hạ Trường Sinh nói.
"Ồ....." Hạ Thường Tiếu tuy rằng không có gì định lực, nhẫn thật sự vất vả nhưng luôn luôn nghe lời anh trai nói, nói bất động liền bất động.
Diệp Nhất Sâm không nhìn được phía sau lưng Hạ Trường Sinh đang làm cái gì, chỉ có thể cảm nhận được ngón tay nhờ có dịch bôi trơn đang khuấy đảo trong động. Trên thực tế, nước dâm tự nhiên của Diệp Nhất Sâm hoàn toàn cũng đủ nhưng Hạ Trường Sinh sợ lần đầu cậu chịu không nổi cho nêm vẫn chuẩn bị đầy đủ dịch bôi trơn.
Chờ đến khi cảm thấy đủ rồi, Hạ Trường Sinh rút ngón tay, đề thương ra trận.
Ở thời điểm này, sự ăn ý của hai anh em được biểu hiện rõ ràng. Hạ Thường Tiếu lẳng lặng chờ đợi để cho Hạ Trường Sinh thuận lợi tiến vào.
Khi quy đầu xâm nhập cửa hang, Diệp Nhất Sâm cảm thấy âm đạo trướng không thôi, sợ hãi mà kêu lên: "Không cần! Không được, em ăn không hết! Ô ô ô ăn không vô......"
Hạ Trường Sinh hôn cổ cậu, không tiếng động trấn an, lúc sau quy đầu xâm nhập cũng nhẹ nhàng hơn một chút.
Diệp Nhất Sâm tuy rằng sợ đến mức liên tục mấp máy miệng dưới ngăn cản cây gậy thứ hai xâm phạm nhưng lồn dâm dường như vẫn chưa ăn đủ mà nỗ lực mấp máy trợ giúp nó tiến vào thuận lợi hơn, hoàn toàn vượt ngoài tầm kiểm soát.
Chờ đến khi ăn xong cả hai cây kem, Diệp Nhất Sâm mồ hôi đầy đầu, cả người nhũn ra.
Hạ Trường Sinh động một chút, Hạ Thường Tiếu bên kia ngầm hiểu, kéo dương vật ra. Chờ lúc Hạ Trường Sinh rút ra, mình lại thẳng tiến, hai người một đi một về như vậy, không hề gián đoạn mà lấp đầy sâu trong động nhỏ.
"Ô ô ô ô trướng quá...... ......" Diệp Nhất Sâm bị hai người này mỗi người một tay nâng đùi, nương nhờ lực đạo của họ quỳ gối trên giường. Cảm giác xưa nay chưa từng có làm cậu mất hồn, vô thức giương miệng rên rỉ, nước miếng chảy ra cũng không biết đều bị hai người đoạt đi.
Hạ Trường Sinh giúp cậu an ủi ngọc hành, Hạ Thường Tiếu ở trước ngực cắn núm vú, một bên địt một bên bú, vui vẻ vô cùng.
"Đừng cắn! Nhẹ một chút...... A!" Diệp Nhất Sâm nói năng lộn xộn kêu lên: "Buông ra...... Ưm hừ, chịu không nổi a a...... Quá đầy, hức a......"
"Sữa của mẹ nhỏ còn nhiều hơn lúc trước." Hạ Thường Tiếu nuốt giọt sữa thơm ngọt trong miệng xuống, tầm mắt bỗng nhiên bị đầu lưỡi hơi hé ra của cậu hấp dẫn: "Mẹ nhỏ, mẹ nhỏ cũng nếm thử đi."
Hắn lại mút một ngụm sữa, truyền vào miệng Diệp Nhất Sâm.
"Ưm!" Trong miệng Diệp Nhất Sâm lan tràn vị sữa.
Uống sữa của mình gì đó, thật vi diệu, ngại quá đi mất...... Cậu nuốt xong cảm thấy không có gì đặc biệt, không biết tại sao hai người lại thích như vậy.
Sau khi hôn xong, mặt Hạ Thường Tiếu trở nên đỏ bừng, nói: "Miệng mẹ nhỏ thật thoải mái, phía dưới cũng thật thoải mái...... Con..... Hình như con muốn đi tiểu......"
Có thứ gì muốn phun ra từ nơi đó. Cảm giác kỳ quái làm hắn có chút bất an. Sau khi thấy nó càng ngày càng cường liệt, hắn không nhịn được, kinh hoảng rút đao khỏi vỏ bắn ra.
Lúc nhìn thấy thứ bắn ra là tinh dịch màu trắng còn đặc sệt liền ngây ngẩn cả người.
"Bình thường." Hạ Trường Sinh nói: "Đây là cao trào."
"Như vậy à......" Hạ Thường Tiếu nhớ lại kiến thức viết trên sách liền an tâm, lại nhìn chằm chằm Hạ Trường Sinh vẫn đang nỗ lực cày cấy trên người mẹ nhỏ: "Sao anh vẫn còn chưa bắn?"
"Sức chịu đựng của anh tốt hơn em." Trong giọng nói của Hạ Trường Sinh có vẻ như bình đạm lại chứa vài phần đắc ý.
Cái này làm Hạ Thường Tiếu không vui: "Em cũng có thể!"
Hắn vội vàng xoa nắn dương vật vừa mới mềm xuống, đại khái là quá mức sốt ruột, phương pháp lại không đúng cho nên không chỉ không làm nó cứng lên một lần nữa mà còn làm đau chính mình.
Hắn ngẩng đầu lại thấy Hạ Trường Sinh đang trong cảnh đẹp, bộ dáng hưởng thụ mười phần, mà Diệp Nhất Sâm đang rúc trong ngực Hạ Trường Sinh lại sắp cao trào, đùi hưng phấn đập lên xuống, trên mặt lộ ra biểu cảm vừa đau vừa sướng, sau đó liền lập tức cao trào.
"Ưm a a a ——"
Dương vật và bướm nhỏ phun ra dịch trắng, tưới không ít lên người Hạ Thường Tiếu.
Hạ Thường Tiếu nhìn đến xuất thần. Đến khi Hạ Trường Sinh bắn tinh xong, rút dương vật ra, lập tức thò lại gần dùng dương vật cọ lên bộ phận sinh dục của Diệp Nhất Sâm, muốn khiến cậu chú ý: "Mẹ nhỏ ơi, mẹ nhỏ......"
Diệp Nhất Sâm cao trào xong không nâng nổi mí mắt, rầm rì đáp lời.
"Mẹ nhỏ mau giúp Thường Tiếu." Trên mặt cậu xuất hiện đầy dấu vết Hạ Thường Tiếu hôn môi hoặc dùng đầu lưỡi lưu lại, động tác cùng cử chỉ không khác gì cún con gọi chủ rời giường.
Vừa hôn vừa cọ nửa ngày cũng không làm Diệp Nhất Sâm có phản ứng. Khi cậu gần như là muốn ngủ, Hạ Thường Tiếu liền mạnh mẽ cắm dương vật mềm oặt vào lồn.
"Hức, đừng......" Lỗ nhỏ vừa mới bị hai cây dương vật đồng thời nhét đầy yêu thương đến cao trào còn khó chịu, cửa động được khuếch trương một lát cũng không khép được, chạm vào liền bủn rủn không thôi. Diệp Nhất Sâm không chịu nổi hắn chọc loạn, bị hắn quấy rầy đến hết cách đành cố sức nâng tay lên nắm lấy: "Mẹ nhỏ giúp con nha, Thường Tiếu ngoan, đừng đi vào......"
Dương vật Hạ Thường Tiếu được Diệp Nhất Sâm nắm trong lòng bàn tay, nhẹ nhàng vuốt ve trên dưới. Lòng bàn tay Diệp Nhất Sâm là một khối thịt mềm, sờ lên đặc biệt thoải mái, kể cả khi cậu không có sức lực cũng không chuyên tâm dùng tới kỹ xảo cũng có thể nhẹ nhàng giúp Hạ Thường Tiếu thủ dâm đến cứng lên.
Hạ Thường Tiếu vừa cứng lên liền gấp không chờ nổi mà tiến vào, Diệp Nhất Sâm khẽ kêu một tiếng, bị hắn đâm hơi sâu một chút liền có vài phần thanh tỉnh.
Cậu hối hận rồi, giúp người ta cứng lên, kết quả là vẫn là mình có hại...... Thật vô nghĩa.....
Nhưng cho dù ngoài miệng nói không cần, bươm bướm mới thỏa mãn lại chẳng biết xấu hổ mà mút lấy dương vật, được thọc vào rút ra đến run rẩy không thôi.
"Hức... Ưm...... Nhẹ một chút...... Thường Tiếu, nhẹ một chút...... Đừng nóng vội...... A a a......" Diệp Nhất Sâm nhíu mày, vô lực ngã vào lồng ngực Hạ Trường Sinh phía sau, ngồi cũng ngồi không được, may mắn cánh tay Hạ Trường Sinh hữu lực có thể đỡ lấy cậu.
Hạ Trường Sinh thấy lồn nhỏ qua một lần ăn hai cây xác thật có chút sưng đỏ, cũng liền không hề miễn cưỡng nữa, tâm tư chuyển dời đến nơi khác.
Dịch bôi trơn đang ném ở một bên được lấy trở về, Hạ Trường Sinh bôi một ít lên tay, sờ cúc hoa chưa từng được khai phá.
"Nha!"
Bởi vì chưa bao giờ có dị vật tiến vào cho nên Diệp Nhất Sâm phản