Chương 3: Lần đầu tiên cao trào phun nước
Editor: Mây Vu Sơn
Beta: 27/10/2022
------------
Diệp Nhất Sâm hoảng hốt, Lâm Dã nói cậu chảy nước?
Diệp Nhất Sâm không rõ: "Gì cơ?"
"Cậu xem này." Lâm Dã quệt lấy nước lồn đưa đến, trước ánh mắt kinh ngạc của cậu, đưa xuống mũi ngửi thử: "Ha, dâm đãng."
Diệp Nhất Sâm xấu hổ, toàn thân đỏ bừng, môi mấp máy, không nói nên được dù chỉ một lời phản bác.
Lâm Dã không nhịn được cười, lộ ra đầu lưỡi đỏ thắm, liếm sạch sợi chỉ bạc vào miệng.
Nước của Diệp Nhất Sâm thật sạch sẽ, không hề có một chút hương vị nào, không biết có phải ảo giác không, khi nếm vào miệng còn có vị ngọt nhè nhẹ. Có điều hắn chỉ muốn nhìn bộ dáng Diệp Nhất Sâm bị mình trêu đùa đến đáng thương.
Quả nhiên khi Diệp Nhất Sâm thấy hắn ăn đồ vật của mình, cắn môi, nước mắt rơi ác hơn: "Cậu... Cậu đủ chưa vậy?"
Cậu âm thầm dịch xuống khỏi người Lâm Dã.
"Chưa kết thúc đâu." Một bàn tay Lâm Dã ôm lấy eo cậu, trực tiếp ném lên trên giường. Khi Diệp Nhất Sâm chưa kịp phản ứng, lại lần nữa mở hai chân cậu ra, quỳ gối giữa hai chân tiếp tục nghiên cứu lồn cậu.
"Lâm Dã... Ưm!" Hạt đậu nhỏ một lần nữa bị ấn vào, eo Diệp Nhất Sâm hết bắn lên lại rơi xuống.
"Thoải mái không?" Lâm Dã thấy cậu phản ứng lớn như vậy, trong lòng cực kỳ có cảm giác thành tựu.
Xem ra lần đầu tiên hắn làm không tồi? Quả không uổng công xem mấy cái phim heo lúc trước.
Hắn thường xuyên chơi bóng, lòng bàn tay có một tầng vết chai dày. Lòng bàn tay thô ráp cọ xát trên âm đế non mềm, kích thích khiến nước lồn chảy ra càng nhiều.
Lâm Dã lấy nước dâm bôi trơn, ngón trỏ cùng ngón giữa từ hai sườn âm đế nhanh chóng day qua day lại.
"A a a... Đừng như vậy, thật kỳ quái... á~ --" Diệp Nhất Sâm không kìm được mà rên rỉ ra tiếng. Tiếng rên mềm mại phát ra khiến chính cậu nghe xong đều đỏ mặt. Thấy Lâm Dã có chút kinh ngạc nhìn mình, cậu lập tức cắn chặt môi không muốn tiết lộ một âm thanh nào nữa.
"Bé dâm." Lâm Dã buồn cười mắng: "Trước kia không nhìn ra cậu dâm như vậy, trời sinh thiếu chịch có phải không?"
"Tớ không phải sh... a ~" Âm đế bị nhéo, âm cuối ngay lập tức biến đổi, ngọt nị khiến người ta nóng lên.
"Còn nói không phải."
Diệp Nhất Sâm không muốn lên tiếng nữa, nức nở hít mũi, chớp đôi mắt ngập nước vừa đáng thương lại quật cường nhìn Lâm Dã.
Lâm Dã liếm đôi môi khô ráo, trong lòng liên tục mắng, tay càng ra sức bóp âm đế. Hắn để lòng bàn tay dính nước, mạnh mẽ xoa miệng lồn.
"Ưm--" Diệp Nhất Sâm làm sao chịu nổi chọc ghẹo điên cuồng như vậy?
Khoái cảm như hồng thủy đánh úp lại, hàm răng cắn chặt, đầu lưỡi hé mở, khóc nức nở kêu, "Không cần... aa... thật nhanh!! Nhẹ một chút... Ưm... a -- chịu không nổi, chịu không nổi, tớ muốn..."
Vốn dĩ Lâm Dã nghe cậu khóc có chút mềm lòng, nhưng vừa thấy hai mắt cậu mê ly liền biết mình làm không sai. Bàn tay xoa nắn nước dâm, tiếng vang òm ọp đều bị tiếng rên dâm đãng của Diệp Nhất Sâm bao phủ.
Trước đối xử như vũ bão, eo Diệp Nhất Sâm lộ ra độ cung cực hạn, cuối cùng phát ra một tiếng kêu cao vút: "A a a --"
Tay Lâm Dã bị một dòng nước ấm xối ướt.
-- Diệp Nhất Sâm cao trào.
Eo nhỏ theo khoái cảm đáng sợ rời đi đập mạnh trở lại giường đệm, hai tròng mắt thất thần, há mồm thở dốc, dư vị còn lưu lại trong thân thể.
"Dùng âm đế có thể phun nước, chính cậu cũng tự sướng không ít nhỉ?" Lâm Dã nhìn bàn tay ướt đến rối tinh rối mù cũng không chê, liếm láp.
Đại não Diệp Nhất Sâm giờ phút này bị chỗ trống chiếm cứ, không nghe rõ: "Cái, cái gì?"
"Tôi nói --" Lâm Dã cười cúi xuống, bôi dâm dịch trên tay lên môi Diệp Nhất Sâm: "Phun nước dễ dàng như vậy, cậu thường xuyên lén lút tự an ủi phải không?"
"Tớ không có!" Diệp Nhất Sâm đẩy hắn ra, định ngồi dậy, eo lại không có lực khiến cậu suýt chút nữa ngã xuống, cuống quít bắt lấy quần áo Lâm Dã.
"Không có sức?" Lâm Dã hài hước cười.
Sau khi khoái cảm rút đi, cảm giác thẹn lại trở về, Diệp Nhất Sâm cũng không dám hồi tưởng mình mới vừa rồi kêu dâm đãng như thế nào khi bị người khác dùng tay để cao trào, chỉ hận không thể trốn đi ngay lập tức.
Tại sao mình lại như vậy? Tại sao không khống chế được chính mình?
Cậu không dám phát cáu với Lâm Dã, chỉ có thể chuyển dời tức giận đến trên người mình, mắng thân thể của mình không biết xấu hổ.
Lâm Dã không nghe thấy phản hồi, cúi đầu lại thấy người này yên lặng khóc: "Khóc cái gì?"
Diệp Nhất Sâm không nói lời nào, xoay đầu, cắn môi trắng bệch.
"Đừng khóc." Lâm Dã nắm lấy cằm cậu, bàn tay lau đi nước mắt: "Tôi chưa thấy người nào thích khóc như cậu đâu."
Ngữ khí hắn vừa bất đắc dĩ vừa sủng nịch, Diệp Nhất Sâm kinh ngạc ngoái đầu nhìn lại. Đối diện với ánh mắt ôn nhu của Lâm Dã, tâm tình cậu trở nên phức tạp một chút.
"Được rồi." Lâm Dã căn bản không ý thức được biến hóa của mình, động tác mềm nhẹ tách môi Diệp Nhất Sâm ra để cậu không cắn môi: "Để tôi nhìn lại vết thương trên mông."
Diệp Nhất Sâm: "..."
Người này và người buổi sáng đá ghế cậu cùng là một à?
Khi Diệp Nhất Sâm đi vào cõi thần tiên, Lâm Dã không chỉ dùng khăn giấy chà lau sạch sẽ mà còn bôi thuốc cho cậu, xoa nhẹ một hồi: "Xong rồi."
Toàn bộ quá trình Diệp Nhất Sâm trầm mặc tùy hắn hành động, không nói gì.
Lâm Dã bôi thuốc xong, nhìn cậu ngốc ngốc ngoan ngoãn nằm trên giường, có chút buồn cười: "Làm sao vậy? Sướng không nói nên lời?"
Hắn đánh mông Diệp Nhất Sâm một phát: "Tôi lại sờ cho cậu lần nữa?"
Diệp Nhất Sâm giống như bị điện giật, đột nhiên ngồi dậy, mặc quần vào.
Lâm Dã nhìn động tác nhanh nhẹn như phòng sắc lang của cậu liền có chút không vui: "Ha, tôi đây hầu hạ cậu một hồi, cậu sướng xong liền không nhận người đúng không? Thiên hạ không có bữa cơm nào miễn phí, bây giờ tôi muốn đòi lại."
Diệp Nhất Sâm kinh sợ nhìn hắn.
"Hiện tại không sờ cậu." Lâm Dã nói xong, đi ra mở cửa cho bạn cùng phòng.
Hai người bạn cùng phòng nhìn hắn, lại nhìn người ngồi ở trên giường không nói một lời - Diệp Nhất Sâm: "Anh Lâm, làm sao vậy?"
"Không phải chuyện của mày." Lâm Dã trừng hắn.
"Ồ..."
Lâm Dã liếc về hướng Diệp Nhất Sâm, khóe miệng câu lên.
Hai bạn cùng phòng kề tai nói nhỏ: "Anh Lâm sao lại thế này, quá kỳ quái, lúc thì cười, lúc lại cáu?"
Lâm Dã nghe bọn họ nói nhỏ cũng không tức giận, vuốt cằm trầm tư.
Chính hắn cũng không biết mình bị làm sao nữa, vui buồn thất thường như bệnh nhân tâm thần.
1
-
Ký túc xá lúc nghỉ trưa thật an tĩnh, bạn cùng phòng đều ngủ nhưng Diệp Nhất Sâm nằm ở trên giường lại không ngủ được.
Chuyện hoang đường vừa mới xảy ra quả thực như là đang nằm mơ, nhưng lồn vẫn sưng đỏ, vừa