Quý Phượng Lâm mua cho Kỳ La mua một xe hoa hồng, hắn đứng ở bên cạnh nhìn cô trổ tài trồng hoa.
Kỳ La vốn luôn mặc váy, nhưng vì phải trồng hoa nên đã đổi sang mặc quần, vì Quý Phượng Lâm muốn làm cô bất cứ lúc nào, tuỳ thời gian sẽ mở chân ra, mặc quần không được tiện lắm, Quý Phượng Lâm không thích.
Vì không mặc nên quần nên không có nhiều, nhưng những cái cô mặc đều là loại bó sát người.
Cô ngồi xổm xuống để trồng hoa, chiếc mông đẹp đẽ bày ra trước mắt, Quý Phượng Lâm lại nghạnh lên, vác cô đi vào vườn hoa, làm một nháy.
Giải toả xong, hắn mới để ý thấy Kỳ La bị sước vài vệt ở chân, nhăn mày:
"Bị thương sao không nói?"
Kỳ La: "......"
Quý Phượng Lâm bế ngang cô, trầm mặt đi lên lầu.
Hắn rất ít khi qua bên phòng cô, nên đồ để đâu cũng không biết, đặt Kỳ La lên giường, hỏi:
"Hòm thuốc ở đâu?"
Kỳ La: "Trong hộp ngăn trên cùng ở thư phòng."
Quý Phượng Lâm đi lấy cho cô.
Kỳ La ngồi ở trên giường nhìn miệng vết thương đang chảy ra một chút máu, nhưng cô không cảm thấy đau.
Quý Phượng Lâm luôn làm đau cô, bất cứ ở chỗ nào.
Hắn có một đôi mắt hồ ly, không phải lớn lên mới giống, mà giống từ bé.
Hắn rất hiểu lòng người, cũng lễ phép, với người khác rất ôn nhu, chỉ là hắn không hay làm những việc ôn nhu cho lắm.
Trong lúc đang suy nghĩ miên man, Quý Phượng Lâm đã quay lại, lấy chân cô kéo qua đặt lên đùi mình, nhìn thuốc phun sương, không biết chảy máu có thể dùng không, nhưng hắn sợ bị nhiễm trùng, vẫn là phun lên rồi băng lại.
Nhìn thấy vết thương đã được băng bó xong, hắn hỏi cô:" Còn chỗ nào không?"
Ngoài vết thương này, chỗ khác không cảm giác được, chắc phải qua một đêm, chỗ nào đau mới có thể thấy được.
Quý Phượng Lâm nhìn cô không nói lời nào, mũi thở dài một hơi, đặt chân cô xuống:
"Đứng lên"
Kỳ La từ trên giường đứng lên, nhưng đầu choáng váng ngã vào lồng ngực hắn.
Quý Phượng Lâm ngửi được mùi hương trên người cô, lúc nãy làm chẳng ngửi thấy chút gì.
Kỳ La theo bản năng muốn đứng dậy.
Nhưng hắn ôm lấy eo không cho đứng dậy.
Kỳ La: "Tôi không cố ý."
Quý Phượng Lâm: "Chỉ nhìn kết quả"
Kỳ La không nói gì.
Quý Phượng Lâm ôm cô, vì chân đang bị thương nên không chạy được làm cho tâm tình của hắn tốt lên.
Cô