Ông Vinh nhận hai tờ giấy này trong lòng vui vẻ, ông ta nhìn phong cách làm của chị Thanh rất vừa ý một người biết co biết duỗi như chị Thanh mà không được thu về dưới trướng của mình thì thật đáng tiếc.
Ông Vinh ký và đóng dấu ngay lập tức vào quyết định ngừng nhập hàng đối với nhà Y Vân.
Còn đơn xin thôi việc ông không kí mà đưa lại cho chị Thanh và nói:"Cô suy nghĩ lại về việc này rồi đến gặp tôi sau!""Tôi suy nghĩ rất kỹ rồi không cần thêm thời gian nữa!"Cẩm Nhung bên cạnh biểu môi thâm mắn:"Chị cũng biết điều đấy, nhanh chóng rút lui sớm, không thì người tiếp theo lên thớt chính là chị!"Nhận quyết định nghỉ việc cộng với quyết định ngưng nhập hàng trong tay chị Thanh cười thầm trong lòng.
Không ngờ lại có ngày bách hóa Nguyễn Minh phải bồi thường hợp đồng.
Chị nhớ lại cuộc nói chuyện trước đây của chị với Nguyên.
Chị hỏi Nguyên:"Những điều khoản trong hợp đồng này nhận phần thiệt thòi luôn là phía bách hóa của cậu!"Nguyên lúc đó mỉm cười rồi trả lời:"Bách hóa chúng ta được lợi nhiều rồi còn gì! Thiệt thòi gì đâu chị, người không giữ được mới là mất mát lớn nhất.
Người rời đi thì tiền cũng chỉ còn là mớ giấy lộn mà thôi!"Chị Thanh nhíu mày:"Nói cậu là ông cụ non chả sai, thế nào? Thích người ta rồi sao?"Nguyên vẫn tươi cười và hỏi ngược lại:"Một cô gái tốt như vậy nếu là chị có thích không?"Nghĩ lại chị Thanh chỉ biết cười trừ, cậu chủ là một người sống nội tâm và rất tình cảm, người thân của cậu đều lần lượt ra đi, ngay cả cô gái nhỏ mà cậu chủ quan tâm nhất cũng không may mắn phải nằm trên giường bệnh.
Thậm chí ngay cả cậu ấy lúc này cũng không rõ tung tích.
Ngẫm tưởng là do cậu ấy buồn quá nên đã trốn đi đâu đó chơi vài ngày cho khuây khỏa nhưng cả tháng trời rồi chị Thanh không gặp được cậu ấy cũng không liên lạc được với cậu ấy và hôm nay chị cũng không biết phải đối phó với cha con ông Vinh như thế nào.Gia đình Y Vân bị cha con ông Vinh dồn đến chân tường, chị đã lợi dụng hợp đồng giữa bách hóa Nguyên Minh và nhà Y Vân để giúp đỡ gia đình nhà cô gái nhỏ ấy lần nữa.
Chị Thanh tin tưởng rằng sau này trở lại cậu chủ sẽ không trách chị, và cũng chính vì muốn giải quyết êm thấm chuyện này chị bắt buộc phải nghỉ việc.
Đây là cách trị trả ơn cậu chủ bao nhiêu năm qua đã giúp đỡ và nâng đỡ chị.
Sau khi làm xong việc này chị cũng muốn rời khỏi cái vùng đất bình yên này bởi vì giờ đây đối với chị nó không còn bình yên nữa.Hai bố con ông Vinh đang vui vẻ vì gần như đã thâu tóm được hết quyền điều hành giám sát các cơ sở sản xuất, nông trại, bách hóa..
của nhà Nguyên thì xảy ra một chuyện.
Ông Vinh nhận được giấy mời của tòa án đến giải quyết vấn đề vi phạm hợp đồng.Buổi sáng ngày hôm sau ông Nghị vẫn chuẩn bị hàng hóa bình thường khi hai cho con ông Vinh nói những lời các ngang ngược với ông Nghị, những tưởng ông Nghị thấy khó mà lui ai dè cuộc nói chuyện đó được ghi âm lại làm tư liệu kiện cáo.Ông Vinh lo lót từ mọi phía nhưng đều nhận được cái lắc đầu vì bên sai là bách hóa Nguyên Minh khi đơn phương ngừng nhập hàng hóa.
Việc này nếu làm không tốt sẽ ảnh hưởng đến hình tượng của bách hóa vì điều khoản trong hợp đồng đã ghi rất rõ ràng chỉ cho phép gia đình Y Vân ngừng cấp hàng hóa.Có hai cách giải quyết vấn đề này, thứ nhất là bách hóa phải nhập hàng trở lại và không được phép gây bất cứ điều gì tổn hại đến nhà cung cấp.
Thứ hai là bồi thường vi phạm hợp đồng.
Hai cách này là do nhà cung cấp lựa chọn.
Mà phía ông Nghị đã lựa chọn bắt buộc bách hóa phải bồi thường theo các điều khoản của hợp đồng.
Bây giờ ông mới thấm thía vì sao trong chuyện làm ăn chuyện gì cũng phải thỏa thuận bằng văn bản giấy tờ.Cha con ông Vinh phải bồi thường một khoản tiền rất lớn cho nhà Y Vân trong lòng không khỏi hậm hực.
Nhưng nếu không muốn bồi thường chỉ còn các tuyên bố