Lúc này bản nguyên của Huyết Sát Cốt Ma đã tan hết, cơ thể do đoạt xá mà có cũng không ngừng vỡ nát, sụp đổ.
Từng mảng da màu đen rơi xuống đất lập tức hóa thành làn khói đen, tan biến trong hư không.Hơi thở của nó cũng sắp không thể duy trì được nữa."Vì...!vì sao chứ?" Cốt Ma hỏi bằng giọng khản đặc, yếu ớt, nghe đầy tuyệt vọng và không cam lòng.Cấp bảy rồi! Khó khăn lắm nó mới đạt tới cấp bảy mơ ước! Không ngờ nó lại bị Tu Thần treo ngược lên đánh, hơn nữa còn hoàn toàn không có chút sức đánh trả nào.Cảm giác này giống hệt như lúc Cốt Ma hút máu huyết của đám người tu luyện rác rưởi kia.
Nó tùy ý đùa bỡn họ như mèo vờn chuột.Rõ ràng lúc Cốt Ma cấp sáu, Tu Thần đã có thể giết chết nó.
Vậy mà phải đợi đến tận cấp bảy, khi lòng tự tin của nó bành trướng đến tột đỉnh, thì hắn mới đạp cho nó một phát thật đau đớn, khiến nó rơi thẳng xuống vực sâu thăm thẳm.Đây mới là cách làm tàn nhẫn nhất!Trên thế giới này chẳng có mấy yêu quái tăng được đến cấp bảy, bởi vì giống loài như bọn chúng đã được định trước là giới hạn cấp bậc sẽ không quá cao.Huyết Sát Cốt Ma đột phá cấp bảy mà vẫn sống sót ra khỏi đó, thì vận mệnh của sơn mạch Thiên Loan sẽ lập tức có sự biến động!Thứ đang chờ đợi nó ngoài kia chính là lợi ích và vinh quang vô hạn.Đáng tiếc nó chẳng bao giờ được hưởng thụ những điều đó nữa.
Cốt Ma được coi là yêu quái cấp bảy đáng thương nhất trong lịch sử, có một không hai."Ngươi...!ngươi rốt cuộc là ai?" Huyết Sát Cốt Ma hỏi, trái tim đã lạnh như tro tàn.Bản thân nó chẳng còn tương lai gì nữa, bởi một cường giả không bao giờ để địch thủ rời đi mà còn sống sót.
Ít nhất nếu là nó, nó sẽ làm vậy."Loại yêu quái ở cấp bậc của ngươi không đủ tư cách để biết thân phận của lão phu." Tu Thần hờ hững đáp."Cấp bậc này? Đúng vậy...!Thứ rác rưởi ở cấp bậc này...!Thứ rác rưởi một chưởng cũng không chịu nổi như ta, có tư cách gì để biết chứ?""Trước khi chết, ta có thể hỏi ngươi một vấn đề cuối cùng không?" Huyết Sát Cốt Ma thê lương hỏi.Tu Thần giật giật khóe miệng, sao câu này nghe quen tai vậy? Chẳng lẽ hỏi mình đã từng yêu thật lòng chưa à?"Đám con rối kia là thật hay là ảo ảnh?" Đây là chấp niệm cuối cùng trước khi chết của Cốt Ma.Nó vẫn không muốn tin những thứ đó là thật.
Nhưng loại uy áp kia thực sự đã xâm chiếm, ăn mòn nội tâm nó, khiến nó cảm thấy thứ ấy quá chân thật."Muốn biết à?" Tu Thần mỉm cười, sau đó búng tay một cái.Một con rối Cốt Ma cấp bảy lập tức xuất hiện.
Tu Thần xoay người bỏ đi.Cốt Ma Huyết Sát mờ mịt nhìn con rối của chính mình trước mặt.
Con rối kia từ từ nâng cánh tay xương xẩu của mình lên, ngưng tụ lấy tử khí màu vàng, sau đó vỗ một chưởng vào vị trí trái tim trên bộ xương bản mệnh của Cốt Ma Huyết Sát."Rắc!"Bộ xương bản mệnh của nó vỡ vụn trong chớp mắt."Thì...!ra...!là...!thật..."Huyết Sát Cốt Ma không thể nói hết câu cuối cùng, bởi bộ xương bản mệnh đã bị phá hủy, sinh cơ đã bị cắt đứt hoàn toàn, cơ thể nó cũng mau chóng rũ xuống, cuối cùng hóa thành từng vệt đen, tiêu tan trong không trung.[Ngài đã đánh chết kẻ xâm lược yêu quái cấp bảy, nhận được mười nghìn điểm lĩnh vực và một triệu điểm kinh nghiệm.
Ngài có thăng cấp không?]Âm thanh của hệ thống lập tức xuất hiện trong đầu Tu Thần.
Hắn mỉm cười.
Sảng khoái quá! Lại thăng cấp