Lúc này Hổ yêu đang ngồi bệt dưới đất, mất hồn mất vía, đôi mắt nhìn vào khoảng không trước mặt như mất tiêu cự."Chi chi!"Tiểu Bạch nhảy đến trước mặt Hổ yêu, huơ huơ tay.
Nhưng mắt nó vẫn không hề chớp cái nào."Grào!"Kim Cầu đang ngồi trên đầu Tiểu Bạch bỗng nhiên nhảy xổ đến bên tai Hổ yêu, gầm lên một tiếng hung hãn, nhưng giọng gầm vẫn còn đầy vẻ non nớt."Hả? A!"Rốt cuộc Hổ yêu cũng lấy lại tinh thần, đột nhiên đứng vụt dậy."Đại...!đại nhân..."Hổ yêu hoảng hốt gọi một tiếng đầy lễ phép, sau đó cúi đầu xuống.
Bây giờ nó chẳng còn dũng khí liếc mắt nhìn Tu Thần nữa.Tu Thần lại có thể dễ dàng đánh thắng yêu quái cấp bảy, gần như giết chết chỉ trong chớp mắt.
Ngay cả nó cũng không biết người như thế thì tu vi đã đến mức độ nào rồi.Nguyện vọng duy nhất của đời nó chính là đạt đến cấp bảy.
Đó chính là cảnh giới mà nó sùng bái nhất, vậy mà không ngờ yêu quái cấp bảy lại không chịu nổi một đòn của Tu Thần như thế.Giờ phút này Hổ yêu bỗng nhiên cảm thấy tu luyện không còn ý nghĩa nữa, chẳng thà cứ ngao du, ăn no chờ chết, sống cuộc đời vui vẻ còn hơn."Thầy." Đôi mắt Kinh Như Tuyết ánh lên vẻ kích động và say mê.Hiện giờ lòng sùng bái của nàng dành cho Tu Thần thậm chí còn trở thành một thứ tâm bệnh.
Trong mắt nàng, sự tồn tại của Tu Thần chẳng khác nào vị thần trong thế giới này.
Được làm đệ tử đầu tiên của thần, nàng cảm thấy vô cùng vinh hạnh và tự hào."Bây giờ nên xử lý ngươi thế nào đây?" Tu Thần khẽ vuốt cằm nhìn Kinh Như Tuyết, sau đó quay sang hỏi Hổ yêu.Bịch bịch!Hổ yêu lập tức quỳ mọp xuống đất."Xin đại nhân tha cho tiểu nhân một mạng.
Tiểu nhân nguyện trở thành một khế yêu dưới trướng của đại nhân, trọn đời thần phục đại nhân!" Hổ yêu run giọng nói.Khế yêu là gì? Đó chính là chỉ một loại khế ước giữa yêu quái với con người.
Nó sẽ giao hồn bản nguyên của mình cho con người nắm giữ, ký thác toàn bộ sự sống và cái chết của cuộc đời mình cho đối phương.
Chỉ cần một suy nghĩ là con người có thể bóp nát hồn bản nguyên của yêu quái, từ đó có thể khiến khế yêu chết ngay lập tức.Kinh Như Tuyết khinh thường xí một tiếng, nói: "Ngươi nghĩ hay quá nhỉ? Trở thành khế yêu của thầy ta ư? Ngươi có tư cách ấy sao?"Toàn thân Hổ yêu run lẩy bẩy.
Đúng vậy, Tu Thần tuyệt thế vô song như thế, hắn có cần một con Hổ yêu cấp sáu làm khế yêu sao? Người ta chỉ cần tùy tiện búng tay một cái là có thể điều ra vô số con rối cấp bảy.
Nói cách khác, hôm nay nó chết chắc rồi.
Nghĩ vậy, Hổ yêu mất hết hi vọng.Tu Thần cười ha hả, nói thật, hắn cảm thấy con Hổ yêu vô cùng cẩn thận này rất thú vị.
Hơn nữa Kinh Như Tuyết cần kinh nghiệm thực chiến để tăng tu vi, cũng đâu thể bắt hắn tự mình luyện cùng nàng được, đúng không?Tu vi của con Hổ yêu này hơn Kinh Như Tuyết một cấp, vừa vặn thích hợp để đấu luyện với nhau."Ngươi trưởng thành quá nhanh, căn cơ không ổn định.
Không có kinh nghiệm thực chiến trong tuyệt cảnh." Tu Thần nói.Kinh Như Tuyết nghe vậy ngẩn người, sau đó nàng lập tức hiểu ra: Thầy muốn thu nhận con Hổ yêu này cho mình?Vành mắt Kinh Như Tuyết chợt đỏ ửng."Còn cả mấy con này đều là yêu quái, mà nó biết cách tu luyện cho yêu