Hạo Thiên trở về tới nhà cũng đã hơn mười giờ tối.
Lý Minh Nguyệt vốn dĩ đang nằm trên ghế , thấy hắn trở về lập tức ngồi dậy nói :
- Hạo Thiên , ta có việc cùng ngươi bàn bạc một chút.
Hạo Thiên ngồi xuống bên cạnh nàng , khẽ gật gật đầu ý bảo nàng cứ việc nói.
- Ta muốn nuôi động vật !
- Ta không đồng ý.
- Tại sao nha , động vật nhiều dễ thương , nhàm chán cùng bọn hắn chơi đùa không phải là rất vui vẻ ?
Lý Minh Nguyệt thấy hắn phản đối , không khỏi xụ mặt xuống.
Giọng điệu có chút năn nỉ nói :
- Hôm nay ta nhặt được một con mèo nhỏ ven đường , không có ai nhận nuôi , rất đáng thương.
Ta muốn nuôi nó nha.
- Hai lựa chọn.
Một là ngươi đem nó thả , hai là ta làm thịt nó.
Hạo Thiên lắc lắc đầu nói.
Từ nhỏ hắn đã đối với động vật nuôi cảm thấy chán ghét , thậm chí lúc trước bởi vì cưỡng ép muốn thử nuôi nguyên nhân , hắn thậm chí còn sinh ra dị ứng.
- Sao ngươi có thể như thế nha , mèo con nhiều đễ thương đâu.
Lý Minh Nguyệt từ phía sau lưng ôm ra một con mèo trắng nhỏ , đưa tay vuốt ve đầu nó.
Đồng thời ánh mắt nhìn về phía Hạo Thiên như muốn nói , ngươi xem mèo nhỏ rất đáng yêu ....!
Nhìn thấy mèo nhỏ sau khi , Hạo Thiên liền lông tóc dựng đứng lên.
Đứng dậy kéo dãn khoảng cách với nàng , nói :
- Lý Minh Nguyệt , lập tức đem nó vứt bỏ cho ta.
Trong nhà của ta không mong muốn có bất cứ loại vật nuôi nào.
Lý Minh Nguyệt thấy hắn như vậy kiên quyết , cũng biết chuyện này cũng không có khả năng thành.
Nhưng vẫn như cũ ôm một chút hy vọng , hai mắt mông lung nhìn hắn , ngữ khí có chút cầu khẩn , nói :
- Hạo Thiên ....!
- Ta dị ứng với lông mèo.
- Như vậy ta không cho nó đi tới gần ngươi , không phải là được ?
Hạo Thiên lắc lắc đầu , có chút không kiên nhẫn nói :
- Đem nó vứt ra khỏi nhà ta , lập tức.
- Hừ ....!
Lý Minh Nguyệt thấy hắn như vậy kiên quyết , nàng hừ nhẹ một tiếng.
Sau đó ôm mèo con đi ra ngoài cửa.
Hạo Thiên liếc nhìn nàng bóng lưng , sau đó lại ghét bỏ nhìn nàng vừa hồi chỗ ngồi.
Nhanh chân đi vào phòng.
Hắn bình thường mặc dù như vậy dễ nói chuyện , thoải mái ...!Nhưng có một số việc vô cùng cứng nhắc.
Đã không ưa thích gì thì mặc kệ ai nói , làm thế nào cũng không thay đổi được.
................................................!
Hơn nửa giờ sau vẫn không thấy Lý Minh Nguyệt trở về , hắn nhàm chán lấy điện thoại ra phát đi vài cái tin nhắn.
Hạo Thiên : Tâm Anh , các ngươi bộ ngực rốt cuộc là làm sao tính toán ? Cái gì ABC còn 36 38 ....?
Tìm tới Trương Tâm Anh webchat , hắn hỏi một câu phát ra từ linh hồn nghi hoặc.
Này thật sự là hắn hoàn toàn không có chút kiến thức nào.
Thường xuyên nghe người khác nhắc tới ngạo nhân vòng một , E F gì đó hắn hoàn toàn không biết.
Trương Tâm Anh : Tự mình tìm hiểu.
Trương Tâm Anh vừa mới tắm rửa xong , nhận được hắn tin nhắn vốn dĩ còn có chút vui mừng đâu.
Không nghĩ mở ra xem xét lại là cái này một câu hỏi.
Xinh đẹp khuôn mặt tràn đầy hắc tuyến , cái này giải thích như thế nào cho hắn nha.
.
.
Này ngu ngốc câu hỏi ....!
Không có nhận được câu trả lời , Hạo Thiên cũng không quá xoắn xuýt vấn đề này , đơn giản nói chuyện phiếm với Trương Tâm Anh vài câu.
...................................!
- Lý Minh Nguyệt ngươi nổi điên cái gì , có bệnh a.
- Ngươi có thuốc sao !
Lý Minh Nguyệt hừ hừ nói.
Vừa rồi sau khi nàng về nhà liền không cho hắn sắc mặt tốt.
Thấy hắn không chút để ý tới mình , nàng có chút hờn dỗi cầm lấy cái gối ôm đập đập hắn.
Hạo Thiên vốn dĩ tâm trạng rất tốt , cùng Trương Tâm Anh webchat vui vẻ đâu.
Kết quả là tự nhiên bị một cái mặt lạnh người cầm gối nện nện vào người , liếc liếc mắt, nói :
- Ngươi có bệnh thì đi bệnh viện , không có lời nói đi tắm rửa rồi đi ngủ.
Tại sao đã hơn mười một giờ đêm còn nói đi tắm rửa , đơn giản bởi vì vừa rồi Lý Minh Nguyệt ôm con mèo nhỏ kia.
Hắn cảm giác ghét bỏ.
Lý Minh Nguyệt đứng tại chỗ dậm chân phát tiết một chút , sau đó hừ lạnh một tiếng lấy quần áo đi vào nhà tắm.
Vừa rồi ở Hạo Thiên không cho nuôi mèo nhỏ sau đó , nàng đi ra đường vừa đi vừa suy nghĩ rất lâu , cuối cùng kiếm một cái hộp cho mèo nhỏ vào , đặt trước cửa một cửa hàng vật nuôi.
..................................................!
- Ngươi thật sự bị dị ứng với lông động vật ?
- So với vàng còn thật !
Trên giường , Lý Minh Nguyệt liếc mắt nhìn Hạo Thiên hỏi.
Nàng vẫn là đối với con mèo nhỏ kia để ý.
Hạo Thiên bất đắc dĩ ôm lấy nàng , nói :
- Tiểu Nguyệt Nguyệt , nãy giờ ngươi hỏi câu