Buổi tối , Hạo Thiên sau khi từ biệt Trương Tâm Anh thì nhanh chóng trở về nhà.
Trong nhà , Hạo Thiên liếc mắt liền nhìn thấy thân ảnh tịnh lệ trong phòng bếp kia , hắn ánh mắt không khỏi nóng rực lên.
- Bảo bối , ngươi làm cái gì đâu ?
Khẽ cười nói hỏi , sau đó hắn nhanh chóng đi tới , từ phía sau ôm lấy nàng.
A ...!
Lý Minh Nguyệt giống như giật mình một chút , khủy tay khẽ đẩy đẩy hắn , nói :
- Ngươi mới về a.
Mau đi ra ngoài , cẩn thận nơi này dầu mỡ bắn vào người.
- Hì hì.
Lão bà ngươi còn không sợ thì ta sợ gì.
Hạo Thiên cười hì hì nói.
- Bảo bối , để ta ôm ngươi một chút.
Nói nói sau đó đầu hắn gục trên vai nàng , tham lam hít hà lấy hương thơm trên người cùng tóc của nàng.
- Nhưng mà ta còn đang nấu ăn nha.
Ngươi trước ra ngoài , chút nữa ta cho ngươi ôm cái đủ.
Lý Minh Nguyệt vỗ vỗ bàn tay hắn , nói.
- Ngoan nha.
Ta thương thương ...!Chụt ...!
Lý Minh Nguyệt lời nói giống như là dỗ dành trẻ con vậy , khiến Hạo Thiên nhịn không được bật cười.
- Xem ta như con nít đâu.
- Còn không phải sao ? Quấn lấy ta không để ta nấu ăn.
Một lát nữa ăn cái gì nha.
Mặc dù không nhìn thấy khuôn mặt của nàng lúc này , nhưng Hạo Thiên vẫn có thể tưởng tượng ra vẻ mặt siêu cấp dễ thương của nàng.
Tưởng tượng đến khuôn mặt ấy , thân thể hắn nóng lên.
Hắn bất ngờ luồn một tay vào trong tạp dề , vuốt ve làn da mềm mại của nàng , môi khẽ hôn lên cái cổ trắng ngần.
Tay kia thì lần mò xuống bên dưới , chui vào trong váy , cách quần lót xoa nắn tam giác khu bí ẩn.
- Anh muốn ăn em trước......"
- Hạo Thiên ...!ở chỗ này...?
Lý Minh Nguyệt kéo tay Hạo Thiên lại , nhưng không cách nào ngăn cản được động tác xoa nắn thuần thục của hắn.
Nàng cong người uốn éo giống như kháng nghị vậy.
Trên người nàng nhạy cảm điểm yếu bị hắn chuẩn xác tìm tới , kích thích.
Lý Minh Nguyệt vô lực kháng cự , hai tay chống trên bàn bếp , mặc kệ phía sau lưng mình người đàn ông dày vò.
Nàng cũng không có cách nào a.
Người đàn ông này đã quá quen thuộc với thân thể của nàng.
Tìm tới điểm yếu mềm của nàng sau đó , chỉ kích thích một chút , nàng đã vô lực kháng cự.
Tất nhiên đây cũng là do nàng tâm trí đồng ý , nếu không cũng là không có khả năng.
Nếu như nói ngươi yêu thích một nữ nhân nào đó , ý định dùng cách vuốt ve , động chạm , thậm chí là ngủ người ta để khiến người ta yêu ngươi , mê luyến ngươi.
Như vậy lời nói ta chỉ có thể nói cho ngươi biết , ngươi về xem tiểu thuyết đi thôi.
Vì sao ?
Bởi vì đó là điều không có khả năng.
Nàng có thể trên giường bị ngươi bừa bãi tàn sát , nhưng xuống giường sau đó ...!Haha
Ân ...!Ngoại trừ dâm nữ loại kia.
Hạo Thiên chỉ dùng vài phút thời gian đã lột sạch quần áo trên người nàng , chỉ còn chừa lại cái tạp dề.
- Ngoan bảo bối , thả lỏng nào
Hạo Thiên vuốt ve nơi riêng tư đã ướt át của nàng , nhẹ giọng thì thầm vào tai nàng , ý bảo nàng mở rộng chân ra một chút.
Lý Minh Nguyệt hai tay chống trên mặt bàn , ngoan ngoãn mở rộng ra hai chân mình.
Hoa cốc đào nguyên nhanh chóng bị xâm nhập , xúc cảm từ ngón tay hắn làm người nàng hơi co lại , mật huyệt kẹp chặt lấy ngón tay của hắn.
Cảm giác sảng khoái càng khiến Hạo Thiên càng thêm ôn nhu.
Một tay nhẹ xoa bóp ngực nàng , phía bên dưới một ngón tay chậm rãi ra vào trong mật huyệt đào nguyên của nàng.
- Chặt quá , bảo bối ngoan.
Ngươi như thế nào phía bên trên đều đã lớn thành như vậy , phía bên dưới lại trái ngược.
Ân , giống như càng ngày càng thêm chặt chẽ ...!
- ....!
Hạo Thiên khẽ liếm vành tai nàng.
Ngữ khí có chút dâm đãng nói.
- Bộ ngực hiện tại một bàn tay đã cầm giữ không nổi rồi.
Ân ...!Không biết sau này có hay không lớn bằng ta đầu.
- Ngươi im miệng.
Tên xấu xa này.
Lý