Nửa giờ sau đó , hai người đã dọn lên bàn ăn toàn bộ đồ ăn.
Lý Minh Nguyệt lúc này ngồi ở Hạo Thiên trong lòng , nàng đã mặc lại quần áo.
Nhưng mà ...!Ân ...!Nàng phía dưới là không có mặc quần lót.
Hơn nữa của nàng tam giác khu mật huyệt vẫn còn đang ngậm nuốt lấy hắn tiểu huynh đệ.
Nàng thân hình lúc này cũng đang không ngừng nhấp nhô , phập phồng lên xuống.
Hạo Thiên gắp một miếng thức ăn đưa đến bên miệng nàng , nhẹ giọng nói :
- Ăn nào , bảo bối.
Lý Minh Nguyệt dừng động tác để ăn , đùi trắng đột nhiên bị vỗ nhẹ một cái , khiến nàng không khỏi " ưm " kêu thành tiếng.
Hạo Thiên vỗ vỗ đùi nàng , nói :
- Không được dừng ! Ta đút cho ngươi , ngươi cứ tiếp tục.
- Ân...!Ân ...!
Bữa cơm tối kết thúc đã là hơn một giờ sau.
Lý Minh Nguyệt lúc này toàn thân vô lực nằm trên ghế sofa.
Ánh mắt vô cùng thoả mãn , lại còn có thêm chút bất đắc dĩ nhìn vẫn đang sinh long hoạt hổ rửa bát đũa Hạo Thiên.
Cổ nhân nói chỉ có mệt chết trâu , chứ không có khả năng cày hỏng ruộng.
Nhưng hiện tại nàng ...!Haizzz mệt sắp chết , nhức mỏi toàn thân.
Phía bên dưới mật đạo thậm chí còn có một chút nóng rát.
Hạo Thiên tên gia súc này giống như một con trâu đực không biết mệt mỏi vậy.
Mặc cho nàng như thế nào ra sức , như thế nào cố gắng , hắn đều có thể nhẹ nhàng ứng đối.
Một bộ dư thừa tinh lực.
Nàng nhớ tới không lâu trước đó , nàng bị hắn làm cho chết đi sống lại.
Nàng tới cực hạn ngất đi sau đó , bị hắn sinh sôi làm cho tỉnh lại , tiếp tục đại chiến.
Hắn ...!Đúng là một tên gia xúc , cầm thú đội lốt người.
Mặc dù như vậy , nhưng ở nàng trong lòng không có chút nào trách cứ hắn ý nghĩ.
Vì sao ?
Đơn giản chỉ là vì nàng quá yêu thích hắn , giống như muốn chết đi sống lại loại kia tình yêu.
Nàng cũng không dám tưởng tượng đến một ngày hai người xa cách , nàng lúc đó sẽ như thế nào sống tiếp.
Càng yêu bao nhiêu nàng lại thêm lo sợ bấy nhiêu.
Hạo Thiên người này quá mức ưu tú.
Ưu tú đến nỗi nàng trước kia chưa tưởng tượng được qua.
Mà lại nàng cũng rất rõ ràng , lấy hắn dạng này nam nhân , vây bên người hắn nữ nhân so bươm bướm đậu hoa thơm còn nhiều hơn , chính mình căn bản rất khó lưu giữ được hắn.
Hiện tại hai người đã như vậy , Nàng chỉ hy vọng có thể một mực được ở bên cạnh hắn.
Cũng bởi vậy cho nên nàng mới đáp ứng hắn hết thảy , chỉ cần hắn muốn , nàng toàn bộ chiều theo.
Hạo Thiên lúc này cũng dọn dẹp xong.
Đi ra tới ghế sofa , ôm lấy Lý Minh Nguyệt , cười hỏi :
- Bảo bối , nghĩ gì đâu ?
- Ngươi thích ta sao?
Lý Minh Nguyệt tựa đầu trong ngực hắn , cảm nhận nhịp tim của hắn.
Bỗng nhiên nàng nâng lên mỹ lệ ánh mắt , nhìn thẳng hắn con mắt hỏi.
- Ưa thích.
.
.
.
.
Mỹ nhân trong ngực , trên ngườinàng hương thơm không ngừng đánh vào hắn khứu giác , khiến hắn không khỏi tâm lý viên mãn.
Nghe được nàng câu hỏi sau , hắn không chút do dự gật đầu.
- Nếu như ta muốn ngươi cưới ta , ngươi sẽ lấy ta sao ? Ta nói là nếu như , chính là tương lai một ngày nào đó.
- Ngươi có rất nhiều tiền sao ?
- Ngươi vì cái gì hỏi như vậy!
Lý Minh Nguyệt nghe vậy không hiểu ra sao hỏi lại.
Hạo Thiên nhìn nàng xinh đẹp hai mắt , khoé miệng khẽ nhếch lên , tràn ngập thâm ý nói :
- Ngươi nghĩ sao ? Con nợ ...!
Lý Minh Nguyệt hiểu ra , nàng nhịn không được đưa tay véo véo hắn cánh tay , mắng :
- Ngươi tên hỗn đản!
Hạo Thiên dứt khoát không thèm để ý đến nàng bàn tay.
Lấy sét đánh không kịp bưng tai chi thế ở nàng trên gương mặt xinh đẹp hôn một cái.
Rất nhanh môi rời môi , Lý Minh Nguyệt dường như chưa thoả mãn.
Nàng chủ động ngồi lên trên đùi hắn , hướng miệng hắn hôn tới.
Hai người ở trên ghế sofa cuồng nhiệt hôn lấy nhau.
Một lát sau.
Lý Minh Nguyệt mới buông tha hắn , cảm nhận được giữa hai chân có một vật cứng rắn chỉa vào , nàng khuôn mặt nhanh chóng đỏ lên , cười yếu ớt nói :
- Ta mệt mỏi.
- Ừm.
Ngươi làm sao đỏ mặt ah.
Có phải hay không lại nghĩ cái kia.
- Ta mới không có.
- Thật không có ?
Hạo Thiên cười xấu xa hỏi.
- Ngươi chán ghét.
- Nghỉ ngơi a ...!Thiếu nữ.
Lý Minh Nguyệt khẽ gắt một tiếng.
Sau đó xoay người lại , lưng tựa ở Hạo Thiên trong ngực , hai chân dài thoả mái duỗi thẳng ra , gác trên mặt bàn.
Lý Minh Nguyệt vóc người vô cùng tốt , cái kia một đôi chân càng là có thể nói hoàn mỹ , độ dài cùng tròn trịa thẳng tắp đều so với người mẫu chỉ có hơn chứ không kém.
Nàng hai chân đều như bạch ngọc điêu khắc vậy , tinh tế hoàn mỹ, dưới ánh đèn điện chiếu rọi khiến cho chúng càng thêm lóa mắt.
Bởi vì nàng mặc váy ngắn nguyên nhân , như vậy tuyệt đẹp đôi chân dài hoàn toàn bại lộ ở Hạo Thiên tầm mắt.
Khiến cho hắn không khỏi si mê mà nhìn lấy.
Lý Minh Nguyệt bất chợt ngẩng đầu lên nhìn hắn , vừa thấy hắn ánh mắt si mê , nóng rực nhìn chằm chằm vào hai chân mình , nàng thoả mãn mỉm cười ngọt ngào.
Kỳ thật Lý Minh Nguyệt nàng chăm chỉ luyện tập gym mục đích không phải chỉ là tăng cường thể lực.
Mà nàng còn muốn bổ sung , rèn luyện một chút những bộ phận nàng cho là chưa hoàn mỹ trên cơ thể mình.
Như là vòng eo , mông , chân ...!
Sau một thời gian tập , hiện tại thành quả của mình được hắn như vậy chú ý , mê luyến ...!Nàng làm sao không vui mừng.
Lý Minh Nguyệt nàng cái gì cũng không có.
Tiền không , đặc biệt sở trường cũng không.
Cái này là nàng biết tới.
Nàng sở hữu thứ duy nhất chính là nàng khuôn mặt cùng thân thể này.
Để hắn không chán ghét chính mình , nàng không thể không nỗ lực cố gắng , cho hắn thấy nàng hoàn mỹ nhất thân thể.
Dựa vào Hạo Thiên loại này vẻ ngoài soái khí cùng gia cảnh tốt , bên ngoài không biết có bao nhiêu nữ nhân si mê đâu.
Nàng có thể làm là khiến bản thân mình càng thêm hoàn mỹ , đủ để đánh bại bên ngoài đám yêu diễm tiện hoá muốn