"Được, dã như thế, thì tôi sẽ nói thật cho ông biết.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Thực ra hòn đá kia, là một khối ngọc thạch, bên trong chứa đựng nguyên lực đất trời, đối với người bình thường có tác dụng không nhiều, nhưng đối với người tu luyện Võ đạo, lại có công dụng thần kỳ."Sắc mặt đạo sĩ có chút khiếp sợ, chăm chú nhìn Trần Mặc, kích động hỏi: "Chẳng lẽ, cậu là một vị tu luyện võ đạo?"Trần Mặc hơi kinh ngạc, đạo sĩ này vậy mà ngay cả võ giả cũng biết, rốt cuộc thân phận ông ấy là gì?Trần Mặc lại dò xét đạo sĩ một lần nữa, xác định ông ấy chỉ là một người bình thường: "Không sai, tôi là một võ giả."Nhận được câu trả lời chắc chắn của Trần Mặc, đạo sĩ càng thêm kích động: "Trước kia tôi đi theo sự phụ du lịch, nghe sư phụ kể chuyện những người tu luyện võ đạo kia, mỗi lần sư phụ nhắc đến võ giả, đều mang theo sự say mê và sùng kính, đáng tiếc sư phụ dẫn tôi tìm hiểu khắp núi cao sông dài, mãi đến khi hấp hối, cũng không tìm được một vị võ giả nào.""Tôi cho rằng trên thế giới này cơ bản không có người được gọi là võ giả kia, tất cả đều chỉ là lời bịa đặt, không nghĩ đến khi tôi còn sống, vậy mà lại gặp được!""Sư phụ trên trời có linh thiêng, đủ để nhắm mắt rồi!" Nói xong, đạo sĩ vậy mà quỳ xuống, mặt hướng về phía Đông, bái lạy.Nhìn thấy vẻ mặt khoa trương của đạo sĩ, Trần Mặc lại không có chút xúc động gì, nếu người tu luyện dễ tìm như vậy, vậy thì trên đường cái khắp nơi đều là võ giả.Giống như tu tiên giả, muốn trở thành võ giả, nhất định phải có căn cốt, tư chất, nghị lực, thiếu một thứ cũng không được.Cho dù Lý gia thân là siêu cấp thế gia, Trần Mặc cũng chỉ phát hiện hai tên võ giả là Lý Việt và Lý Trạch."Khối ngọc thạch này có tác dụng gì tôi đã nói cho ông biết rồi, bí mật kia bây giờ ông cũng có thể nói rồi." Trần Mặc nhìn đạo sĩ, không buồn không bui.Đạo sĩ đứng dậy, chỉnh lại áo đạo bào, nhìn Trần Mặc bỗng nhiên trở nên cung kính: "Ngài đã là một người tu luyện võ đạo, vậy bí mật này rất thích hợp để nói cho ngài biết."Đạo sĩ đã đổi xưng hô với Trần Mặc thành "ngài"."Tôi ở núi Linh Vũ, ở mép hắc thuỷ đàm (*), phát hiện hòn đá kia.
Mà ở xung quanh hắc thuỷ đàm, hình như còn có rất nhiều tảng đá này.
Nhưng tôi không dám vào sâu, bởi vì chỗ đó có tin đồn, nói là bên trong học thuỷ đàm có yêu quái."(*) Đầm nước đen"Yêu quái?" Trần Mặc nhíu mày, hắn biết yêu quái trong miệng những người bình thường kia, thực ra chính là một vài con yêu thú đã mở linh trí."Ông tận mắt nhìn thấy?" Trần Mặc hỏi.Đạo sĩ lắc đầu, có chút xấu hổ: "Không có, nhưng tôi vừa mới đến cạnh ven hắc thuỷ đảm, cũng giảm giác bên trong có từng cơn gió lạnh ập tới, tôi liền không dám đến gần nữa."Trần Mặc hơi nheo mắt lại, xem ra hắc thuỷ đàm này, hẳn là có đồ vật mà hắn muốn.Trần Mặc bỗng nhiên chăm chú nhìn đạo SĨ, giống như một thằng nhóc cường tráng, nhìn một cô gái nhỏ, nhìn vẻ mặt khẩn trương của