Nếu như đám người Trịnh Nguyên Hạo nói những lời này với Chu Hào, Chu Hào khẳng định sẽ ngoan ngoãn cuối đầu, nói không chừng còn tự mình tát mình hai cái, nịnh nọt một trận.Nhưng Trần Mặc học tập không bằng hắn, gia thế cũng bỏ đi không bằng hắn, vậy mà lại những lời này với hắn, Chu Hao sao có thể chịu để yên? Thậm chí, cảm thấy Trần Mặc đang nhục nhã hắn!Chu Hào vênh váo hống hách, nhìn Trần Mặc, trong mắt tràn ngập sự khinh thường: "Chê cười! Tôi khiêu khích cậu? Một tên ăn hại ngay cả quà cũng tặng không nổi, đáng để tôi khiêu khích sao? Trần Mặc, cậu thấy mình xứng sao?"Nếu như hành vi vừa rồi của Chu Hào, vẫn xem như là nói bóng nói gió chèn ép Trần Mặc, vậy hiện tại chính là lăng nhục trắng trọn!Tưởng Dao sao có thể nhìn Trần Mặc chịu nhục nhã được? Hơn nữa là ở trong quán ăn nhà cô ấy, Tưởng Dao thay đổi sắc mặt ngay lập tức, chuyện gì cũng không quan tâm, tức giận trừng mắt với Chu Hào: "Đủ rồi, Chu Hào.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nếu như cậu còn tiếp tục nói những lời này, vậy tớ mời cậu mang theo quà của cậu rời đi đi, nhà tớ không chào đón cậu!"Chu Hào có nằm mơ cũng chẳng ngờ được Tưởng Dao sẽ đứng ra nói chuyện thay Trần Mặc, thậm chí không tiếc trở mặt với cậu ta, đuổi cậu ta di.Chu Hào đỏ mặt lên, tức giận nhìn Tưởng Dao: "Dao Dao, sao cậu lại vì một tên ăn hại ngay cả quà cũng tiếc không tặng mà đuổi tớ đi? Đầu cậu bị lừa đá rồi sao?"Nghe Chu Hào cũng nhịn không được mà mắng chửi, gương mặt nhỏ nhắn của Tưởng Dao cũng đỏ bừng, nhưng thái độ vẫn kiên quyết như cũ: "Chu Hào, không phải tớ muốn đuổi cậu đi, chỉ là không muốn cậu nói những lời gây bất lợi cho tình đoàn kết của các bạn học.
Nếu như cậu đảm bảo cậu không cố ý nhằm vào Trần Mặc, tớ đương nhiên hoan nghênh cậu ở lại!"Nếu như người ngoài nói những lời này với Chu Hào, Chu Hào tuyệt đối quay đầu bỏ đi, nhưng mà trong lòng hắn luôn có ý với Tưởng Dao, sao có thể cam tâm cứ như vậy mà rời đi?Chu Hào bất đắc dĩ chỉ có thể ngồi xuống, từ bỏ việc tiếp tục sỉ nhục Trần Mặc, hừ lạnh một tiếng: "Tên ăn hại chỉ biết trốn sau lưng phụ nữ.""Cậu..." Tưởng Dao tức giận dậm chân, Chu Hào thấy thế, vội vàng cười đùa xin lỗi: "Được rồi, được rồi, tớ không nói nữa, Dao Dao cậu tuyệt đối đừng tức giận, tức giận sẽ không đẹp."Tưởng Dao bất đắc dĩ trợn mắt nhìn Chu Hào một lát, thấy cậu ta thật sự đã từ bỏ việc tiếp tục chèn ép Trần Mặc, cũng nhẹ nhàng thở ra, lại ngồi xuống lần nữa.Chu Hào nhìn Tưởng Dao, trong mắt hiện lên sự hung tàn: "Hừ, đợi đến khi tôi có được cậu, xem tôi trừng trị cậu như thế nào!"Trong mắt Chu Hào hiện lên một tia hung ác, giấu được tất cả mọi người, nhưng lại không thể đạt được Trần Mặc, nhìn thấy cậu ta dám có ý đồ xấu với Tưởng Dao, Trần Mặc vốn dĩ đang do dự có nên giết chết hay không, rốt cuộc cũng đã có quyết định.Hai tay Trần Mặc chậm rãi đặt dưới bàn, kết thành một hình dáng phức tạp, đường đường là đại tu