Đô Thị Lương Nhân Hành
Tác Giả: Vũ Nham
Chương 89 :Kim ốc tàng nam (1+2)
Dịch:Thiên Địa Nhân
Nguồn:Sưu tầm
Ngày hôm sau, tất cả báo chí của nước R đều đưa tin Thi Nguyên Thái Lang và phó tổng tài của Tri Minh đảng Tiểu Xuyên Nhất Lang bị giết lên trang nhất, cùng bị giết với hai người này còn có bốn mươi phần tử trung kiên của phe cánh hữu và người nhà bọn họ.
Hai mươi tư giờ sau khi vụ việc xảy ra, một tổ chức thần bí tự xưng là Thẩm Phán Ngày Tận Thế từ Trung Đông xa xôi thông qua mạng lưới thông tin đã đứng lên nhận trách nhiệm về vụ việc này, hơn nữa còn nói rằng đây là hành động trả thù do nước R đã ủng hộ nước M phát động cuộc chiến tranh xâm lược Trung Đông.
Dân chúng nước R phản ứng vô cùng mãnh liệt, sau đó chia làm hai phe.
Phe thứ nhất cực lực yêu cầu nước R rút quân đội đang ở nước ngoài về, hơn nữa còn kháng nghị việc cho quân nước M thuê căn cứ quân sự trên nước R.
Phe còn lại cũng có thái độ vô cùng cương quyết. Bọn họ tuyên bố rằng phải phái quân đội tấn công vào đất nước có tổ chức kia, trợ giúp quân nước M tiêu diệt toàn bộ tổ chức đó.
Trung Quốc lập tức đăng tải tuyên bố, cảnh cáo nghiêm khắc đối với một số ít quốc gia không biết hối cải, mưu toan hòng tự ý sửa đổi hiến pháp hòa bình, phái binh ra nước ngoài, hơn nữa còn đệ trình cho các quốc gia châu Á chú ý chặt chẽ những diễn biến của tình hình.
Nghị viện nước R vừa đưa ra đề nghị phái binh ra nước ngoài thì dư luận châu Á lập tức đổ dồn lên nước R. Hơn mười vạn dân chúng nước H, một đất nước lân cận của nước R đã lên đường biểu tình, kháng nghị việc nước R mưu toan xé, hủy hiến pháp hòa bình để xuất binh ra nước ngoài, rồi còn thúc giục chính phủ dùng căn cứ quân sự đồn trú tại nước H của nước M để ép, và cuối cùng buộc nước M phải tỏ thái độ ủng hộ hành vi chính nghĩa của dân chúng nước H.
Mười mấy người phụ nữ nước H bị quân R ép “đứng đường” trong chiến tranh thế giới thứ II cũng đứng lên, dùng những việc chính bản thân mình đã trải qua để vạch trần sự dã man tàn ác của quân R. Một thanh niên nước H phẫn nộ chạy tới trước cửa sứ quán nước R đồn trú tại H tự thiêu. Mấy trăm dân chúng nước H tự tổ chức thành một đoàn đi tới Trúc đảo, một hòn đảo mà hai nước đang tranh chấp, rồi hướng về phía nước R vung quốc kỳ kháng nghị. Mười hai chiến hạm tuần tra quân H đi theo hộ tống cho bọn họ.
Tại một phần khác của bán đảo, nước C, một nước đồng tông đồng mạch với nước H, cũng nhanh chóng đưa ra lời tuyên bố của mình, ủng hộ hành động chính nghĩa của đồng bào phía nam bán đảo, hơn nữa còn mở Kim Cương sơn làm khu hành chính đặc biệt, hoan nghênh đồng bào phương nam tới đó nói chuyện đầu tư, dùng kinh tế để kéo chính trị, thúc đẩy sự phát triển của bán đảo, xúc tiến sự phồn vinh của dân tộc.
Tuyên bố này vừa đưa ra thì lập tức nhận được lời hưởng ứng của người dân cả bán đảo. Tổng thống nước H tuyên bố mời người đứng đầu cao nhất của nước C vào một dịp thích hợp tới thăm chính nước H. Người đứng đầu nước C vui vẻ nhận lời mời này.
Với áp lực từ phía dư luận châu Á, lập tức Thủ tưởng nước R phát biểu bày tỏ rằng sẽ không suy nghĩ thêm về việc phát binh ra nước ngoài nữa.
Ngay lập tức, các quốc gia châu Á lại được tiếp tục “phun nước bọt”. Trung Quốc là một nước lớn của châu Á đã đứng lên phát biểu đầu tiên, cực lực khiển trách hành động ma quỷ của Thủ tướng nước R. Nước H theo ngay sau đó. Cơn bão dư luận trong phạm vi châu Á lại một lần nữa đẩy nước R lên đầu sóng ngọn gió. Những hành vi man rợ của người R ở nửa thế kỷ trước lại một lần nữa bị phơi bày ra trước mặt người đời. Cả châu Á tiến hành điều tra, xét xử chân tướng một lần nữa. Nước H và nước C, thanh niên hai nước này triển khai hành động tẩy chay: “Nói không với hàng R, giương cao uy thế nước ta.” Tất cả mọi hành động đều đổ dồn lên cái đảo quốc hẹp, dài kia.
Cũng không rõ thủ tướng nước R ứng phó với tình hình này ra sao, nhưng rõ ràng là nước R đã ăn phải quả đắng, đang không chẳng hiểu vì sao lại trở thành mục tiêu của toàn thế giới.
Tất cả những việc này chỉ diễn ra trong vòng một tuần sau vụ ám sát kia. Cơn bão dư luận đã đẩy nước R vào trung tâm của vòng xoáy, vì thế nên mọi người dường như đã quên một vị anh hung đã tạo ra cục diện này. Truyện "Đô Thị Lương Nhân Hành "
Đương nhiên, dân chúng nước R cũng chẳng hơi sức đâu mà chú ý tới việc lớn kia mỗi ngày. Ngoại trừ tin tức Thi Nguyên và Tiểu Xuyên bị ám sát được đăng lên trang đầu ngay ngày hôm sau ra thì còn lại, phần lớn đều là vì Thư Nhạc.
Bởi vì phe cánh hữu nước R bị tập kích, lực lượng trung kiên bị tiêu diệt gần như không còn ai, tổn thất to lớn đó khiến phe cánh hữu nước R bị ép tới không thể thở nổi. Bọn chúng phải vội vàng tự giải cứu chính mình, do vậy kế hoạch ám át Thư Nhạc bị gác lại vô thời hạn. Và Thư Nhạc cũng vì thế mà có thể đi dạo trên đường, rồi tiến hành giao lưu thân mật cùng dân chúng nước R.
Trong một tuần ở nước R, Thư Nhạc liên tục gặp gỡ giao lưu với các Fan, tiến hành các buổi ký tặng, nhận lời mời tới thăm các nhà máy, trường học, đưa mị lực vô cùng của cô nàng thâm nhập vào lòng mỗi một người dân nước R.
Đương nhiên, đám chó săn tin tức ngày đêm phục kích cũng có được chút thu hoạch. Ngay ngày hôm sau khi Thư Nhạc tới Tây Kinh, một tờ báo nhỏ bằng một cách đặc biệt nào đó đã cho ra một tin độc nhất vô nhị, bài báo nói, đêm Thư Nhạc tới khách sạn đã giận giữ với kiểu giường của khách sạn đó, rồi bảo vệ sĩ của mình đi mua một cái giường lớn. Dân chúng cũng biết rõ khả năng mê hoặc của tờ báo nhỏ này, thấy đây là một tin vịt điển hình nên cũng chỉ cười cho qua. Truyện "Đô Thị Lương Nhân Hành "
…….
Mưa. Từng hạt mưa rả rich buông xuống. Đứng trên những tòa nhà hiện đại cao chọc trời, nhìn về phía xa, cơn mưa bụi trong màn sương chiều như hóa thành một bức tranh thủy mặc. Cuối tầm mắt, trời biển một màu.
Tây Kinh nước R, cơn mưa bụi rơi xuống thành phố như biến thành phố này thành một con quái vật to lớn bằng sắt thép, một con quái vật lạnh lẽo như băng mà không hề có một chút cảm giác ấm áp nào.
Quan Nhã Ny nhìn xuất thần vào màn mưa phùn bên ngoài cửa sổ. Ngày hôm sau sau khi tới Tây Kinh trời đã bắt đầu đổ mưa. Những trận mưa phùn liên miên bất tận đã rơi suốt một tuần nay, và tâm trạng của cô giờ cũng giống như mưa phùn phất phơ ngoài trời, chẳng biết bay về phương nào.
Tâm trạng của một người phụ nữ rất dễ chịu ảnh hưởng của thời tiết. Quan Nhã Ny chính là một ví dụ điển hình. Cô lẳng lặng đứng trước cửa sổ, ánh mắt xa xăm chẳng hiểu nhìn về đâu, một ánh mắt tĩnh mịch, còn dai dẳng hơn cơn mưa tháng tám ngoài trời kia.
Đây là căn phòng tổng thống mà cô và Thư Nhạc đang ở. Chiếc giường cực lớn xa hoa kia được đặt giữa phòng ngủ. Buổi tối đầu tiên ngay khi tới Tây Kinh, chính cô đã tự mình chỉ huy người tới nơi Thư Nhạc chỉ định chuyển về.
Trên bàn là tờ báo của tuần trước, một dòng tít, Tiểu Xuyên Nhất Lang và Thi Nguyên Thái Lang chết không toàn thây chiếm ngay trang đầu tờ báo. Dưới đó là chi chít chữ R khiến cô nhìn mà cảm thấy buồn bực.
Người R cần gì phải nhọc sức như vậy, học trộm chữ viết Trung Quốc thì cứ mang về toàn bộ là được, chứ cần gì phải bớt xén chỉ học một nửa, thậm chí là một phần tư, làm mình đọc cũng cảm thấy khó chịu.
Quan Nhã Ny buồn bực suy nghĩ, sau đó cô đi tới trước chiếc giường rồi ấn nhẹ nhàng một cơ quan.
Bên cạnh chiếc giường lớn xa hoa đó bỗng nhô ra thêm một chiếc giường nhỏ nữa. Trên chiếc giường nhỏ đó là một chàng trai cường tráng, dáng người cân xứng với chỉ một cái quần đùi đang nhắm mắt nằm.
Quan Nhã Ny ngồi xuống bên cạnh hắn, quan sát gương mặt trẻ tuổi kia mà nhẹ thở dài một hơi. Đã gần một tuần rồi sao hắn còn chưa tỉnh nhỉ? Nghĩ lại việc mình quen biết với hắn quả thực đó như một vở tuồng vậy. Lần đầu tiên gặp mặt, mình kiêu ngạo, khi luận võ thì lên mặt nạt người, khi hạ lệnh cho hắn thì vô cùng uy nghiêm, vốn mình nghĩ cho rằng về mọi việc mình đều giỏi, đều mạnh hơn hắn.
Nhưng ai mà ngờ rằng gia hỏa này lại là một anh chàng thợ lặn, lặn xuống tít dưới đáy biển sâu thẳm, một quả núi không hiện trên thế gian, một con sông không lộ trên mặt đất, vào thời điểm quan trọng nhất hắn lại xuất hiện cứu tính mạng mọi người. Khi mọi người còn đang sùng bái hắn thì hắn lại