Nội Thành vẫn sầm uất náo nhiệt, người qua kẻ lại đông đúc nhưng chẳng biết vì gì không đi qua con ngõ này cho dù chỉ cách nhau chưa đầy mười thước.
Đám người Hắc Y Nhân ánh mắt dữ tợn tựa canh chừng thiếu niên trước mặt, miệng không ngừng rỉ rả với nhau.
Hàn Phi biểu lộ gương mặt cười dại, ánh mắt chán ghét quét qua, lạnh lùng hỏi:
- Bàn bạc xong chưa? Các ngươi không nói đừng trách ta ác tay.
Lời vừa ra khỏi miệng, Y dùng chút thủ pháp lách nhẹ thoát vây, tránh ra năm thước thì dừng lại.
Lực lượng Kim Hệ bộc phát vừa hay dành dụm được mười lần Chỉ Pháp, Linh Nhãn loé lên Bạo Tinh Chỉ “vèo vèo” bắn ra tựa Kim Tiễn phản quang nắng vàng càng thêm rực sáng.
Gom mười bóng ảnh trước mặt thành đích điểm từng Chỉ sắc lẹm “phốc..phốc..phốc..” Nhóm Hắc Y Nhân cảm nhận áp lực không dám cẩu thả nữa, đồng loạt vận khí phòng hộ.
Hàn Phi nhoẻn miệng cười âm độc:
“Bạo Tinh Chỉ kết hợp Kim Hệ dù không thể một kích đánh phế Luyện Khí Cảnh tầng sáu nhưng trói buộc một điểm phá cân bằng của địch nhân vẫn đủ dùng.”
Trong một chớp mắt xuyên thủng phòng hộ của tám tên, kẻ ôm tay người bó gối rên la thảm.
Hai tên còn đang ngạnh kháng nhìn đồng bọn máu chảy đầm đìa kinh sợ thoát qua ánh mắt, nghiến răng gia tăng lực đỡ.
Hai kẻ không bị tấn công xuất ra đại Đao hét lớn:
- Không ổn, tiểu tử này khó đối đãi.
Mau...
Chưa kịp nói hết lời, thiếu niên trước mắt trên tay lúc nào đã vung ra một Kiếm bổ tới, Y khinh xuất chắn Đao ngang đầu đỡ lấy, khi va chạm một tiếng “keng..
eng” xé tai, bất ngờ binh khí gãy vụn.
Trường kiếm nọ chặt thẳng vào bả vai xẻ xuống một đoạn dài hơn thước.
Nối lời trước đó là tiếng rú thảm khốc, bức Hắc Y Nhân lảo đảo lui bảy tám bước, cước bộ giảm lực ngã quỵ tiệt khí.
Tịnh Uy Kiếm lăng lệ thấm qua tia máu đỏ, một bổ hạ một tên.
Hàn Phi tiện đà dư lực xoay Kiếm cắt qua cổ họng kẻ còn lại, thủ pháp kiếm khí thượng thừa chủ về tốc độ địch nhân chưa kịp trợn mắt yết hầu đã đứt làm đôi.
Tĩnh lặng như mặt hồ bí hiểm, xuất tiếp bốn phần lực, âm ba Yêu Hổ gầm rống “GÀO”.
Không khí xung quanh hỗn loạn gió đông gió tây vội vã băng qua.
Từ trong thân kiếm phát quang nhảy ra hai đầu huyễn ảnh Hổ Miêu kích cỡ hai trượng sát nhãn lườm đậm như muốn nuốt tươi Nhân Loại trước mặt.
Bùng lên khí thế yêu đầu liên tiếp mười trảo cào cáu hai tên còn lại.
Chưa dừng ở đó, vác Tịnh Uy trên vai duy trì Hổ ảnh.
Tay khác xuất ra kiếm thường thoăn thoắt cước bộ một chiêu “Nhất Bộ Kiếm Khí” lược qua chủ mạch tám tên đang bị Bạo Tinh Chỉ trói buộc thương phế.
Một lần diệt sát, miệng lẩm bẩm:
- Mấy tên ám tử thông thường được huấn luyện kĩ, e rằng tra khảo cả năm bọn hắn cũng không nói.
Mỗi bộ Kiếm Pháp đều có chiêu tinh hoa tụ hợp gọi là Kiếm Ý, bỏ bớt cầu kì thân tâm hợp nhất, tập hợp đủ chiêu khống lực ổn định đánh ra phần bén nhọn nhất của chiêu gọi là Kiếm Khí.
Kiếm giả thuần nhuyễn công pháp nào đó, mỗi lần vận dụng chỉ cần kinh nghiệm rành rọt không đòi hỏi nhiều chất lượng binh khí.
Dọn dẹp một hơi, thu lại sát ý.
Từng bước thong thả lên xe rời đi.
“Ta có nhiều cách tra khảo nhưng với kẻ không thể nói cũng thành vô nghĩa.
Xem ra có người muốn thăm dò ta chút đỉnh, loại trừ Hồng Gia bằng không đã không nói nhiều đến vậy.”
Bên trong một Đình Viện cách con ngõ vắng không xa, một lão giả hướng mặt ra cửa sổ, tại tầm nhìn này thấy được bao quát một phần Nội Thành.
Lão gọi đến tên thuộc hạ trao một phong thư, trầm giọng căn dặn:
- Mang đến Tây Phủ Thống Lĩnh.
Chờ khi tên thuộc hạ đi khỏi, lão thở ra một hơi dài, lẩm bẩm lời lẽ tự trách:
- Tiểu tử mới bao nhiêu tuổi đã có bản lĩnh này, từ đầu ta nên dùng cách mềm mỏng đối đãi mới phải.
Người này là Phó Các Tụ Bảo Các.
Trở lại khu trọ Kim Khách, Hàn Phi đóng kín cửa ra vào lấy ra Vương Lò tiếp thêm Phong Hoả Thạch, ném vào mấy khối Huyền Thiết tinh luyện Huyền Tinh.
Lẩm nhẩm tính toán:
- Huyền Thiết thượng phẩm chịu thanh lọc một thời gian, gia tăng tinh khiết cứng rắn hơn nhưng sẽ hao mòn kích cỡ.
Kế đó dùng toàn bộ Thảo Mộc bào chế Dược, Dược đỉnh cấp 5 qua cải biến đồ văn thời hạn luyện chế đã rút ngắn lại còn một phần