Tráng sĩ nọ chỉ làm theo lời dẫn của Hàn Phi hiện trạng không thể không chế theo ý nữa.
Ở chỗ này hi vọng duy nhất trong tay người hiểu rõ đầu trận pháp kia mà thông tư mấy người có mặt hết 8 phần đều hướng về Hàn Phi
Văn lão bên trong sự bao vây của Cự Mãng, yếu nhược bộ dáng lại không chút lo sợ, thoáng ngẫm:
“Thực ra ta còn át chủ bài có thể xé rách Trận Pháp này, thế nhưng bảo vật trên dùng một lần là hết không phải thập tử nhất sinh quyết không sử dụng ra, trước giam cầm sau công phá, pháp trận này thật đáng sợ, nếu là Hoành Lĩnh điều khiển thảm bại là điều tất nhiên.
Hiện tại có thể cầm cự thêm ba hơi thở là quá lắm rồi”
Văn lão bỏ xuống tự tôn, nói lí nhí: - Thu Trận đi, ta phục rồi!
Hàn Phi dửng dưng như không nghe thấy.
Văn lão nhướng mày hiểu ra đối phương tựa còn muốn lão nói lớn hơn, bất ngờ áp lực mất cự mãng tan pháp trận sụp đổ phong hỏa lôi tán vào hư vô.
Văn lão, tráng sĩ ngã quỵ xuống đất lấy ra đan dược phục dụng Hàn Phii ném tiếp tráng sĩ một bình thần được cực phẩm.
Tráng sĩ ôm quyền đa tạ, một hơi uống sạch, lực lượng toàn diện khôi phục sáu phần.
Tam lão bay đến đứng bên cạnh Văn lão
Nhìn qua một cảnh Pháp Trận tan biến cùng mấy bình Linh Dược hồi phục thần kì Hàn Phi cho tráng sĩ trong lòng ai nấy đều dâng lên một tia ghen tị
Bàng hồng lão nhịn không được nói:
- Tiểu tử ngươi có phải nên bỏ ra một ít linh dược cho Văn lão đồng thời phục hồi không!
Hàn phi vờ ho nhẹ:
- Ta không có trách nhiệm chăm sóc lão, bất quá các ngươi đã mở lời ta đành bán ra năm bình một bình giá năm trăm vạn khối Linh Thạch thượng phẩm, năm bình tương đương 8 phần lực lượng của lão hồi phục sau 2 hơi thở phục dụng
Hồng lão da mặt co nhúm, mỉa mai:
- Tiểu tử bịa đặt cũng không tệ trên đời có linh dược thần kỳ như vậy sao bất quá có thật thì giá đó cũng không thể nào!
Văn lão trọng thương nhưng vẫn nghe rõ lời bọn hắn nói chuyện nhoẻn miệng cười:
“Tiểu tử ở tình huống này mà cũng dàn cảnh kiếm củi gạo, linh dược đưa hậu bối kia dùng sợ là còn mạnh hơn gấp 10 so với số linh dược hắn gửi bảo các đấu giá ngày đó”
Hàn phi giễu cợt nói lớn:
- Bảo Các Chủ à, hiểm cảnh mới thấy chân tình.
Bọn hắn thà trơ mắt nhìn ngươi gặm khổ quyết không bỏ ra tài vật ngoại thân.
Văn lão, Cao lão, Khánh Gia lão đồng thời nhảy dựng lên:
“Khích tướng đó là kế ly gián trong ly gián chủ yếu vẫn là khích tướng để đối phương nhất thời xúc động lo được lo mất làm ra hành động theo ý mình.
Tiểu Tử này trong lời nói có độc."
Khánh gia lão ánh mắt thân thiện ném tới hàn Phi một Chỉ Giới cấp thấp:
- Ta mua một bình!
Hàn Phi ánh mắt cảnh giác người lừa đảo xem thoáng qua Trữ Vật gật đầu ném tới một bình Linh dược cực phẩm cấp 3.
Lão ngửi qua một hơi động dung, đưa đến phục dụng cho văn Lão.
Hai cái chớp mắt, Văn lão hồi hai thành lực lượng.
Toàn diện đồng bọn thở ra một hơi.
Cao Tắc lão nhìn ra tình hình, khẩn trương:
- Ta mua bốn bình!
Ném cho Hàn Phi một Giới Chỉ, Y tóm lấy kiểm tra qua xong mới giao dịch.
Văn lão phục dụng, 8 phần lực lượng được hồi phục sắc mặt hồng nhuận
Bàng Hồng lão kích động: - Tiểu tử cho ta 100 bình.
Hàn Phi chậm rãi:
- không phải không muốn bán cho lão mà ta chỉ có 5 bình không còn để bán nữa.
— QUẢNG CÁO —
Event
Tráng sĩ nọ không hiểu nghĩ gì xuất ra một Giới Chỉ ngại ngùng nói:
- Ta chỉ có bao nhiêu, Linh Dược kia trân quý quá không thể nào cứ vậy uống không của ngươi.
Cao Tắc lão ánh mắt thưởng thức Tráng Sĩ.
Hàn Phi chặn tay:
- Ngươi ra sức lực theo ý ta bồi thường cho người một chút không có đáng ngại.
Tứ lão ánh mắt thưởng thức:
“Hàn Phi tiểu tử này cũng không quá tệ rất có nguyên tắc việc nào ra việc đó người chọc ghẹo hắn e là không dễ sống, ngược lại có nghĩa với Y lại không chịu chút thiệt nào.
Nếu hắn lớn hơn một chút không chừng ta đã kết giao tri âm”
Văn lão hí hửng đem Vương Khí thu vào hộp Ngọc.
- Ta nợ ngươi một cái ân tình, ta gọi Văn Hào, có nên gọi ngươi một tiếng Đại Sư không!
Hàn phi nhàn nhạt đáp:
- Ân Tình của ngươi cứ bỏ qua một bên đã, kiện Vương khí này hao tổn của ta không ít tài nguyên lúc này đã xong.
Phải ghé qua chỗ lão sớm thu lại một ít tối đến mới an lòng ngủ ngon giấc.
Văn lão thấp điệu:
- Đại Sư người cứ tùy ý Vương Khí này còn có hai lần thi triển Trận Hình kia, đúng là Bảo Vật không gì sánh bằng.
Bốn người nghe Văn lão trò chuyện, thì một phen sững sốt: "Đại Sư?"
Cao Tắc lão động dung:
“Lẽ nào Phi Châm này là một tay tiểu tử luyện ra từ đầu là bọn ta nhầm tưởng có hai người còn nghĩ hắn là tiều bối của bọn họ, Văn lão cũng chưa từng khẳng định về điều đó”
Lại không kiềm được cảm xúc tiến lên hỏi:
- Văn huynh có nhầm lẫn chăng tiểu tử này chỉ là có Sư Thúc Sư Bá cao nhân còn chưa thể gọi là đại sư.
Cao Tắc lão động dung, Bàng Hồng lão lẫn tráng sĩ nọ ánh mắt trông chờ hướng về Văn lão.
Văn lão cười nói:
- Ta thích gọi như vậy.
Còn các người gọi như thế nào thì tự tiện.
Bốn người mờ mịt không rõ, Khánh Gia lão hướng Hàn Phi chậm rãi:
- Đã thân thiết với Văn lão ta liền gọi ngươi một tiếng tiểu hữu.
Ta gọi Khánh Gia, Linh Đạo Tương Sinh kiếm pháp đầy đủ có thể cho ta xem qua không, ta nguyện bỏ ra giá lớn để đổi lấy.
Hàn Phi cười nhẹ:
- Khánh Gia lão cho rằng đủ bộ kiếm pháp tương sinh dùng giá nào để mua, đã vậy liền có thể bán đại trà rồi.
Đã cho lão cơ hội, lão không nắm bắt lúc này ta còn bận việc hẹn lại ngày khác nhé
Khánh Gia lão nhíu mày, tay khẽ vận lực, miệng như muốn nói gì đó, bất chợt Văn lão truyền âm:
“Võ huynh chớ lỗ mãng hắn tuy không thể trực tiếp so đấu với ngươi, nhưng đúng theo đánh cược luật lệ như trước đó, người thua có chín phần là ngươi.
Lạc mềm buộc chặt, bỏ qua lần này sau tìm ân tình đổi lấy không dễ sinh tài khí hơn sao.”
Khánh Gia lão thu liễm trầm ổn nói:
- Tiểu hữu bận việc vậy hẹn gặp khi khác ta không phiền thêm nữa.
Trong tâm Khánh Gia lão lại bán nghi nữa ngờ:
"Dùng biện pháp gì có thể ngăn một kiếm của ta chứ Văn huynh Không lẽ vì bảo hộ tiểu tử này, trả ân tình mà gạt ta."
— QUẢNG CÁO —
Event
Hàn Phi tâm lý nhìn Văn lão:
- Lão đưa ta về Tụ Bảo Các thì thế nào?
Văn lão cáo biệt bốn người, kế đó xuất ra Bí Bảo đưa Hàn Phi rời đi.
Bốn người nọ cùng đi phía sau, Khánh Gia lão nhịn không được truyền âm hỏi:
" Văn huynh phiền nói rõ tiểu tử kia có biện pháp gì có thể hóa giải một kiếm của ta."
Văn lão cảm thông Khánh Gia lão một đời truy cầu kiếm đạo truyền âm trả lời:
“Vương khí là do một mình người này luyện hắn trong tay có Thạch Phù chuyển hóa một kích toàn lực Địa Sư Cảnh tầng ba thành công kích ngược lại địch thủ dù địch nhân có vài người ẩn nấp ở nhiều vị trí khác nhau, một kiếm của ngươi chính là làm hại chính mình lẫn đồng bọn bên cạnh người nói thế nào Hắn có thể thua cược, bất quá ta nể mặt ngươi mới nói ra chớ để ta bội tín về việc giữ kín thân phận của hắn.”
Hàn Phi đoán định hai lão già này đang truyền âm với nhau có lẽ khó tránh liên quan đến mình liền ho nhẹ nhắc khéo.
- Tập trung một chút!
Văn lão chột dạ tăng tốc.
Khánh Gia lão phía sau toàn thân ướt lạnh không chỉ dừng lại còn cản mấy người bay tới, ánh mắt ngưng trọng nhìn theo bóng lưng Văn lão khuất xa dần trong tầm mắt mới dám bay tiếp tâm tư hỗn loạn
"Tiểu tử kia nhỏ tuổi như vậy sao có thể là Tông Sư Luyện Khí càng là Pháp Trận Đại Sư? Nếu thật như vậy ngay từ đầu là hắn cố tình gài bẫy ta dù có hay không đủ bộ kiếm pháp phần thắng nhất định chắc chắn thuộc về hắn rồi, sống mấy ngàn tuổi lại mất mặt trước tiểu tử như vậy"
Hàn Phi thay lại trang phục thường