Hàn Phi đưa 200 vạn Linh Thạch hạ phẩm cho Liễu Lịch đi mua “Kim Bài Thượng Khách”, hắn tới nơi tự nhận mình là nghĩa đệ rất thân thiết của Lưu Bình, nên không cần phải đặt trước.
Chỉ việc ngồi uống mấy chung trà, có người nhanh chóng làm gấp mang ra, còn tặng hắn không ít quà cáp.
Lưu Bình biết chuyện cũng không có để tâm vì hắn là người của Hàn Phi, bằng vào kẻ khác giả danh trục lợi, nhẹ thì bỏ vào bao cột lại ném xuống sông, nặng thì trực tiếp giết.
Hậu Viện Lưu Gia.
Bọn Hàn Phi tổng cộng năm người ngồi uống rượu, thuộc hạ mấy ngàn người của Lưu Bình ai làm việc nấy, mấy chục kẻ canh gác bên ngoài, cũng không ai được phép bước vào đây, nơi này là khu vực riêng tư ngoài năm người này không còn người lạ khác.
Cả bàn ăn uống cười nói vui vẻ nhưng người một nhà, bỗng dưng Hàn Phi cất giọng tán dương:
- Lưu thúc thực lực không thường, mới có mấy ngày đã làm ra vị trí không nhỏ.
Thần Dược để lại chỗ ta, cùng lắm chỉ luyện ra một ngàn cái tiểu đầu cả ngày chỉ biết uống rượu.
Đan Đồng, Liễu Lịch nhảy dựng.
A Đẩu ngày thường nghiêm túc cũng bật cười sặc sụa.
Lưu Bình khiêm tốn đáp:
- Đều là Ân Công chiếu cố, ta chỉ góp chút lực.
Cùng lúc ngoài cửa có tên gia binh thân cận lấp ló, Lưu Bình gọi đến, hắn tiến vào cúi gầm mặt, đang lên một vật nói:
- Bẩm Gia Chủ, có người gửi đến Hàn công tử vật này.
Lưu Bình nhìn qua, là một cái thiệp thư lớn màu đỏ như máu, khiến gã ngưng trọng, không kiềm được, lẩm bẩm:
- Huyết Thiệp?
Phất tay đuổi gia binh ra, xé rách Huyết Thiệp
A Đẩu nhìn ra phụ thân biến sắc, lo lắng hỏi:
- Phụ Thân, là xảy ra chuyện gì sao?
Lưu Bình chặn tay, xem qua mấy chữ bên trên, dâng cho Hàn Phi nói:
- Ân Công, Phàn Cú người của Phàn Gia khiêu chiến ngươi, hẹn gặp tại chiến đài.
Bên trong này rõ ràng có mùi của Quy Gia.
Lưu Bình sau khi có được danh thế, vị trí nâng tầm, nhiều bí mật lớn tới tai cũng không ít, sự tình giữa đám Hàn Phi với Quy Gia đã rõ ràng tám phần, chỉ không tra xét kĩ.
Những việc liên quan tạo ra tình huống gây bất lợi cho Hàn Phi, Lưu Bình luôn đặc biệt để ý, nhất là Quy Gia.
Hàn Phi bình thản hỏi:
- Ồ, Lưu thúc có biết gì về tên Phàn Cú kia không, vì sao lại cho là liên quan đến Quy Gia?
Lưu Bình hít vào một hơi, đứng dậy, rảo bước tới lui phân tích thành lời:
- Địa Long Bang do ba nhà cự đầu thao túng là Áng Gia, Phàn Gia, Quy Gia.
Quy Gia cao thủ đứng đầu chỉ có một Luyện Khí Cảnh đỉnh, hai nhà kia đều có Nhập Đạo Cảnh.
- Phàn Cú không mấy nổi bật trong Phàn Gia, Y rất thường xuyên qua lại với Quy Chiến, mấy cái thì thể Hắc Y Nhân không rõ ràng cách đây không lâu, theo ta tra ra được thì bọn hắn là thuộc hạ thân tín của Quy Chiến.
Quy Chiến là thúc thúc của Quy Vân.
- Phàn Cú tự vi Luyện Khí Cảnh tầng sáu, theo luật trong Thành Trì khiêu chiến, kẻ không ứng chiến buộc phải rời thành.
Theo ta đoán đây mới là mục đích của bọn hắn.
Ân Công rời khỏi Thành không còn được sự bảo vệ của Võ Binh nữa.
- Thông thường kẻ có tu vi cao hơn đối phương một đại cấp bậc rất ít khi tự ý khiêu chiến, trừ khi có người nhờ cậy.
Chưa nói Phàn Cú còn chưa gặp Ân Công bao giờ.
Hàn Phi thoáng ngẫm gì đó, thở nhẹ, chậm rãi:
- Thúc thay ta viết thư nhận chiến, nhưng hẹn lại năm ngày, ta còn bận tới vài nơi, làm ít việc.
Lưu Bình lo lắng, góp ý:
- Ân Công, có điều ngươi chưa biết, nếu hồi thư nhận chiến, ngươi không thể rời khỏi Thành Trì.
- Chi bằng việc này giao cho ta, ta điều động thế lực đến dàn xếp một phen.
Hàn Phi nhìn ra chiến ý trong mắt Lưu Bình, hơi nhướng mày nói:
- Lưu thúc chớ khẩn trương, ta cũng không đi ra ngoài, Lưu thúc sự nghiệp vừa khởi, đừng vì chút chuyện nhỏ của ta mà ảnh hưởng cơ đồ, đổ bể tâm huyết.
A Đẩu, Lưu Bình nghe đến đồng loạt hướng Hàn Phi hành lễ quân thần, Lưu Bình lớn giọng:
- Tất cả những thứ ta có đều là Ân Công ban, bất kể kẻ đó là ai, dám gây bất lợi cho ngươi, ta liền sống chết với bọn hắn.
A Đẩu một bên cũng hô lớn:
- Nguyện liều mạng kẻ sống người chết với