Trời tờ mờ sáng, ngày thứ ba tại thành Đông Hoàng.
Trôi qua một đêm Hàn Phi thay đổi vị trí liên tục, đã hấp thu Kim Hệ lấp đầy vào hai cánh tay.
Linh Nhãn đảo quét khắp nơi nhận định Kim Hệ chỗ này đã khô cằn, muốn hồi phục e là không ba tháng cũng mất nửa năm trừ khi có người mang đến dinh dưỡng bù đắp.
Xét sự tình cũng không ai dễ phát hiện ra sớm, Y cười gượng bẽn lẽn rời khỏi.
Nhận ra thay đổi rõ rệt về thể chất từ hai điểm kia với phần còn lại của cơ thể, hắn tính toán:
- Không xui xẻo gặp hoàn cảnh số đông tử địch, Kim Hệ trữ lượng này tiết kiệm tiêu sài dùng được mười lần Bạo Tinh Chỉ, một Chỉ đả thương Luyện Khí Cảnh tầng năm.
Hắn đem lực lượng khống vào cơ mạch, bộ dáng thong dong yên ổn.
Ra đến cửa gặp Hán Tương, Y tựa như cả đêm vẫn ở đó vừa thấy hắn, Y ôm quyền lễ bái chào đến:
- Chúc mừng huynh đệ đột phá, phần ân tình kia ta để mãi trong lòng.
Có gì sai bảo, huynh đệ cứ nói một lời là được.
Hàn Phi nhoẻn miệng cười:
- Ngươi cũng đột phá rồi!
Hán Tương bộc lộ khí lực Luyện Khí Cảnh tầng ba Kim Hệ, cúi đầu thấp điệu:
- Là ân tình huynh đệ mang đến, ta xúc động không tiện nói thêm.
Cùng lúc Phù Văn Kim Hệ trên tay Hàn Phi mất kiểm soát rung lên có dấu hiệu đang muốn hút lấy Kim Hệ tản ra từ người đối diện, phát giác sự tình trong lòng Y dâng lên chấn động:
“Không lẽ Ngoại Phụ Cửu Hệ Công Pháp bày bố trên thân người còn có khả năng hút khí hệ tương đồng từ người khác.
Ách..
ta trước giờ cũng chưa biết đến.”
Hàn Phi luống cuống muốn phong ấn Phù Văn nhưng hiện tại có người ngoài bên cạnh không thể để lộ thủ pháp kia.
Cũng may Hán Tương cảm nhận lực lượng quanh thân loạn, liền thu lại, ánh mắt kinh sợ giọng điệu run run:
- Huynh đệ thần pháp kinh người vượt cấp uy hiếp khí hệ, tại hạ bội phục.
Hàn Phi hiểu ra ý tứ trong tâm nhẹ nhõm:
“Hắn chỉ nghĩ ta cố tình bộc lộ lực lượng khoe mẽ chấn nhiếp.
Hai võ giả ngang cấp hoặc chênh lệch chút đỉnh ở tình huống đồng hệ, công phấp lẫn thủ pháp của người nào cao giai hơn khi triển khai sẽ có phần nhỉnh hơn một bậc về khí thế kèm góc độ nào đó.”
Hàn Phi cười tít mắt, ngượng ngùng sảo biện:
- Hán huynh quá lời, ta vừa đột phá khống lực chưa thuần, xin lượng thứ cho.
Vật kia không cần để tâm, chỉ là bồi lễ vung tay lố đà với ngươi tại Địa Bảng.
Cùng lắm có việc nhờ cậy ta sẽ tới cầu.
- Ta còn bận việc, gặp lại huynh sau nhé.
Hán Tương không có câu kéo, cúi đầu lễ tiễn.
Hàn Phi tìm đến một góc khuất nhanh chóng phong ấn chín điểm Phù Văn trên thân lại, xém chút lo lắng đến chảy cả mồ hôi.
“Ách..
không nghĩ Ngoại Phụ Cửu Hệ trên thân người còn có điểm tốt kia, ta đang rất lo không biết tìm đâu ra Tiểu Nguyên Mạch bổ sung, như này khi gặp địch nhân đồng hệ đánh hắn thoi thóp cứ vậy hút vào một ít không phải thu được lợi sao.
Bất quá điểm tốt này phải kín đáo, càng cần cẩn trọng khí hệ đối phương thiếu thuần.”
Rời khỏi Học Viện thuê cỗ xe nhỏ toan tìm đến Thiết lão, đi qua chốt vệ binh canh gác, Y ngồi bên trong thò tay ra ngoài chìa tấm lệnh bài Thượng Khách Đan Các, đám lính nhận diện toàn bộ bán quỳ hành ra lễ lớn không dám làm phiền.
Bạch Trung Doanh đứng ngóng ngoài cửa vừa thấy Hàn Phi đến, lễ độ chào bái:
- Hàn công tử, Gia Sư đã đến Luyện Khí Các tầng hai chưa về.
Dặn ta ở đây đợi ngươi, báo lại.
Hàn Phi nhẹ gật đầu đang tính quay lưng rời đi, bỗng Bạch Trung Doanh lời mềm vọng với:
- Cảm tạ công tử về Thần Dược kia, bọn ta nói với tên Thương Nhân rằng tin tức lấy từ chỗ ngươi, hắn liền thoải mái để lại ba trăm bình.
Hàn Phi hiểu ý cười nói:
- Ồ, việc nhỏ không đáng tính toán.
Dứt câu ra hiệu cáo từ, quay lưng rời khỏi.
Bạch Trung Doanh trong tay đang kẹp sẵn một Túi Trữ Vật chứa đầy Linh Thạch, hắn cũng không biết quan hệ giữa Hàn Phi với Thiết Lão, chỉ biết gần đây Sư Tôn của hắn căn dặn phải đối lễ đặc biệt.
Còn vì sau vụ mua Thần Dược không cần xếp hàng kia, về đến Gia Tộc hắn cũng được tán thưởng, Đại Lão chỉ dạy phải bồi