Vốn là muốn mượn cớ rời khỏi không ngờ lại bị dẫn đi, hành động lỗ mãng không màng tới ý nguyện của cô như vậy khiến Trâu Đông Hiểu vừa phẫn nộ lại vừa hoang mang, cô không hiểu chút nào với người mới quen biết này: “Cục trưởng Lý, ngài bận rộn nhiều việc, tôi không làm phiền ngài vẫn tốt hơn, tự tôi đi về nghỉ ngơi một lát là được rồi!”Đã dẫn người rời khỏi hội trường, Lý Kiến Nghiệp càng không thể nào cứ vậy thả cô rời khỏi: “Ở đó đông người ồn ào tất nhiên cô không thoải mái, tôi dẫn cô đi ra ngoài hóng gió, ngồi một lát tự nhiên cô thoải mái thôi, đợi chút tôi sẽ tiễn cô về nhà, tôi với ba cô đều là bạn tốt quen biết mấy năm rồi, yên tâm!”Khóe miệng cong cong, nụ cười của Lý Kiến Nghiệp trở nên sâu đậm: “Duyệt hạng mục của Kiến trúc Hưng Thịnh đều thông qua bên tôi, có thể nói hạng mục của các người tôi đều rất rõ, quan hệ ba cô và tôi…” Không nói cũng hiểu, Lý Kiến Nghiệp trực tiếp phơi ra quan hệ mật thiết giữa gã ta và Trâu Thành Lương, cũng gián tiếp có ý uy hiếp, khiến Trâu Đông Hiểu ngoan ngoãn đi theo gã.Lòng bàn tay thấm ra mồ hôi, Trâu Đông Hiểu đối với việc gã ta vô liêm sỉ thân mật nắm tay vốn đã ghê tởm, mà lời nói tràn đầy tự hào ẩn ý uy hiếp của gã ta bây giờ khiến cô càng thêm chán ghét. Nhưng cô cũng biết rõ mình không được quá nghịch ý gã ta, nếu không quan hệ mật thiết của gã và Trâu Thành Lương sẽ tuột dốc."Cảm ơn sự quan tâm của cục trưởng Lý đối với Kiến Trúc Hưng Thịnh, để ba tôi qua cùng ngài uống một ly nhé!" Dùng sức rút tay ra, Trâu Đông Hiểu vội vã lục tìm điện thoại của mình trong túi xách muốn cầu cứu Trâu Thành Lương."Lần sau tôi làm buổi họp mặt, cô và ba cô cùng nhau uống với tôi! Tối nay cô cùng tôi uống ly cà phê đi!" Trong mắt toàn là ý cười, Lý Kiến Nghiệp đối với hành động vùng ra khỏi mình của Trâu Đông Hiểu cũng không cảm thấy không vui, ngược lại cảm thấy cô ngây thơ dễ thương, kéo cửa xe ra làm động tác mời: "Lời cũng đã nói tới đây, cô còn từ chối tôi? Tôi đâu phải thú dữ hay nước lũ, thế nào cũng là cục trưởng, còn có thể làm bừa sao!"Đứng yên trước cửa xe, Trâu Đông Hiểu cầm lấy điện thoại, suy nghĩ một hồi vẫn là thuận theo ngồi vào trong xe của gã ta, không phải vì cái thân phận được gọi là cục trưởng của gã, mà cô sợ khiến gã quá mất mặt cuối cùng sẽ lấy ra thân phận áp chế Kiến trúc Hưng Thịnh.Cô chẳng qua là mới trở về, sao mà cứ đi tới đâu đều gặp phải người được gọi là có thân phận, đều dùng những cái chức vụ quyền lợi nực cười áp chế cô chứ!“Xe đắc tiền vẫn tốt hơn, không những không gian đủ rộng rãi, bố trí càng là hạng nhất, nệm ngồi cũng thoải mái!” Ngồi lên ghế lái chính, Lý Kiến Nghiệp khởi động xe nghiêng đầu qua khoe khoang với Trâu Đông Hiểu: “Mấy thứ xe rác rưởi thấp kém không thể nào so sánh được, cô nói phải không?”Đôi mắt Trâu Đông Hiểu nhìn chằm chằm trên con đường đen nhánh phía ngoài, cô đối với khoe khoang của gã ta không mấy tán thành nhưng trên miệng lại không thể không ca ngợi: “Người bình thường đương nhiên không so được với cục trưởng Lý!”Đầu đinh với bụng bự tròn trịa mập mạt, quần tây màu đen, thêm áo khoác tây xanh đen, trong lòng Trâu Đông Hiểu âm thầm thấy sai sai cái gọi là lớn một chút chút, trong lòng đang đoán khẳng định ông ta cũng phải bốn mươi mấy tuổi.Độc thân?Tuổi đã bốn mươi mấy ở nơi nhỏ thế này lại độc thân? Huống chi treo cái chức vụ hiển hách trên mặt thì làm sao mà thiếu phụ nữ?“Ha ha, tôi vẫn chưa bốn mươi đấy, nhưng đã tới được vị trí người đứng thứ hai rồi, điểm này, đích thật tôi rất tự hào!” Tiếng cười hào sảng vang lên trong khoang xe chật hẹp, Lý Kiến Nghiệp vừa chầm chậm đạp chân ga, vừa nghiêng đầu qua nhìn Trâu Đông Hiểu: “Phụ nữ của huyện thành này đều tranh nhau làm vợ tôi, đáng tiếc, tôi nhìn không ưa…”Như là bị nhìn thấu, một giây sau đó gã ta lại báo tuổi tác với cô khiến Trâu Đông Hiểu có hơi ngạc nhiên. Dáng vẻ trung niên không phúc hậu này của gã ta lại chưa tới tuổi trung niên, phảng phất cảm thấy không nên tiếp tục đề tài này, cô bèn cười trừ vài tiếng: “Hơ hơ…”“Có thể làm vợ tôi, khiến tôi ưa thích, không có mấy ai!” Nhìn vành tai nhỏ xinh của Trâu Đông Hiểu hồi lâu, một nguồn hơi nóng bốc lên não khiến Lý Kiến Nghiệp bỗng đạp mạnh chân ga, xe “vù” chạy như bay phóng đi.Làn da trắng mịn, vòng eo thon thả, mày mắt tinh tế, khí chất dịu dàng hiền thục, chính là người vợ mà gã ta muốn có, huống chi, Kiến Trúc Hưng Thịnh để ở đó, dù không là mỏ vàng thì cũng là núi bạc, cũng tính là môn đăng hộ đối.Xe đột nhiên tăng tốc, Trâu Đông Hiểu ngay cả mắt cũng không chớp một cái, nhìn chằm chằm con đường đen nhánh phía trước, không đi đoán mò tâm tư của gã ta, chỉ mong mau chóng kết thúc ở riêng cùng gã.Trong chớp mắt xe dừng lại ở ngoài sân một nơi rộng rãi, cây cối cao bằng nửa người, rậm rạp che lại khung cảnh bên trong, Trâu Đông Hiểu do dự có nên lần nữa đề xuất rời khỏi.“Đây là nhà hàng ngoài trời đấy, trong đó đều là hoa cỏ với rừng cây, không khí rất tốt, chúng ta ngồi một lát!” Một mạch đi xuống xe, Lý Kiến Nghiệp không cho cô cơ hội từ chối.Không còn cách nào, Trâu Đông Hiểu đành đẩy cửa xe ra theo gã đi vào nhà hàng ngoài trời, xung quanh của mỗi bàn đều được hoa tươi và chậu cảnh cao bằng nửa người che chắn. Người ở mỗi bàn cũng không nhìn thấy nhau, nhưng tiếng nói cười trò chuyện ồn ào vẫn nghe thấy, việc này cũng khiến Trâu Đông Hiểu tạm định lại tâm thần chút, ít ra tính an toàn có bảo đảm.“Cục trưởng Lý, sao tối nay có thời gian rảnh thế? Tôi mang cho ngài một chai rượu vang? Vừa đúng mấy ngày nay nhập một lô rượu vang mùi vị đậm đà!”Vừa ngồi xuống, ông chủ nhà hàng liền chạy sang, trên mặt nở nụ cười đem chai rượu vang đến cho Lý Kiến Nghiệp, đôi mắt thì quan sát trên người Trâu Đông Hiểu.“Rượu này không tệ à? Vậy thì thử xem!” Lý Kiến Nghiệp mỉm cười, cầm rượu trong tay nhìn trái nhìn phải, cũng không từ chối, thậm chí cũng không xin ý kiến của Trâu Đông Hiểu.“Xin cho tôi ly nước chanh, lúc trở về tôi còn phải tăng ca!” Gã không hỏi qua ý của cô, bản thân Trâu Đông Hiểu cũng