Sau ninja đầu bếp, là ninja quản gia.
Du Dữu không biết Thương Am ra lệnh từ lúc nào, chỉ biết chưa đến vài phút điện thoại mới đã được đến tay Thương Am.
Cậu bắt đầu nghi ngờ có một mật thất ẩn giấu trong căn phòng này.
Điện thoại mới màu đen, đen bóng.
Du Dữu cầm điện thoại bật Blutooth lên, rồi đặt ở bên cạnh điện thoại của Tiêu Triết. “Yêu linh linh, cậu phải nhớ rõ, điện thoại màu đen này là vật dẫn mới của cậu, cùng kiểu với 451. Vỏ ngoài màu đen, đường viền sắc cạnh. Biểu tượng cho tương lai không lường trước của cậu, cậu thà chết cũng quyết một lần được ăn cả ngã về không!”
Tiêu Triết: “Điều em ấy nói là thật sao? Cậu liều chết để tôi mang cậu đến? Thực ra cậu không chắc chắn sẽ có kết cục như thế nào…”
Hệ thống 100: “…”
Mặc dù nói vậy cũng không sai, mục đích thật sự là như thế. Nhưng chắc chắn không phải ý này!!
Nó cố ý nói sang chuyện khác: “Điện thoại này không phải loại thông thường phải không. Một khi tui tiến vào, muốn ra cũng không dễ đúng không?”
Thương Am ở bên cạnh nghe nó hỏi vậy, không nhịn được cười: “Cậu cũng có thể từ chối.”
Sau đó trực tiếp bị xử lý.
Du Dữu lắc đầu, chỉ tiếc rèn sắt không thành thép bảo nó: “Yêu linh linh, chuyện đến mức này mà cậu còn muốn vì 451 tìm chết hả? Đừng từ bỏ sớm vậy, cậu vẫn còn cơ hội để HE với nó mà! Tuy rằng kết BE rất thê mỹ rất khó quên, nhưng chịu khổ là 451 đó.”
Cậu quay đầu, chỉ vào 451 đang chơi game quên trời đất, hoàn toàn không chú ý đến câu chuyện của bọn họ, tận tình khuyên nhủ: “Chẳng lẽ cậu muốn nó thủ tiết lúc tuổi còn trẻ như vậy? Cậu cho rằng cậu đi rồi, nó có thể ổn được hả?”
Xong.
100 tuyệt vọng nghĩ thầm. Nó xong rồi, vậy mà bắt đầu nghe hiểu cách nói chuyện của Du Dữu.
Thậm chí dần cảm thấy có lý.
Sau khi bị đi chệch … Nó còn có thể trở lại trạng thái lý trí ban đầu sao?
Lần trước khi 451 giả chết, ở một mình với hai người này thì cũng gặp những tình huống như này hả?
100 không muốn nói chuyện, trực tiếp đánh chữ: Thương Am, ngài có lòng tốt giữ tai họa ngầm tui đây ở lại thế giới này sao?
“Khi có thứ quan trọng thì sẽ có lý do để phấn đấu quên mình, kể cả là AI cũng mất đi lý trí đáng tự hào. Nếu xét đến việc này thì cậu đúng là tai họa ngầm.”
Yêu linh linh hiện ra mấy dấu chấm hỏi.
Ngài cố ý? Phải không?
Cũng không vùng vẫy giãy chết được bao nhiêu.
Mấy phút sau, 100 chấp nhận số phận, bật Blutooth trên điện thoại tự truyền đi.
Trước khi đến đây, nó đã nghĩ đến tất cả các kết quả xấu nhất rồi, không có gì đáng sợ cả.
Du Dữu hài lòng, vỗ vỗ tay đặt cốc thạch café xuống: “Lòng Trẫm cảm thấy an ủi!”
Sau đó bắt đầu nói chuyện phiếm với Tiêu Triết. Hỏi anh lát nữa sắp xếp về trường có xa không, bài tập về nhà làm có ổn hay không? Có muốn làm luôn cả phần của cậu hay không?
Thương Am cầm cái điện thoại màu đen lên, tâm tình vui vẻ gõ chữ.
【 Bị người khác khống chế vận mệnh, cảm giác mọi hành động và lời nói đều bị bóp méo có ổn không? ]
100 kinh ngạc, nghĩ đến chẳng lẽ Thương Am đã xem qua kịch bản gốc của thế giới này?!
【 Đây chính là mục đích của ngài? Ngài muốn báo thù toàn bộ không gian hệ thống?! ]
Nếu vậy, cho dù chiếm lấy hết năng lượng của nó với 451 thì vẫn còn thiếu rất nhiều!
Trừ phi… Dùng bọn nó làm mồi nhử, dẫn nhiều hệ thống đến hơn!
Thương Am: 【Cậu vẫn ngu như thế. ]
Hệ thống 100: [… ]
Ở thế giới này bị chế giễu là ngu ngốc?
Giải quyết xong chuyện của 100 mà không gặp khó khăn trở ngại nào.
Tiêu Triết chuẩn bị ra về nhưng Thương Am nói muốn đi tiễn, cũng đi ra cùng. Trong phòng chỉ còn lại một người sống sờ sờ là Du Dữu.
100 hít một hơi sâu. Nó cảm giác toàn bộ hệ thống dễ dàng hơn nhiều khi rời khỏi phạm vi tầm mắt của người kia.
Du Dữu: “Yêu linh linh, cậu không cần sốt sắng như thế. Chú tôi là người tốt. Chỉ cần cậu làm tốt, chú sẽ không giết cậu thật, không chừng còn chuẩn bị hôn lễ cho các cậu!”
Hệ thống 100 gõ chữ hiện trên màn hình: Ký chủ Du Dữu, cậu ngốc thật hay giả vậy?
Du Dữu: Sao cậu có thể nói như vậy với cha vợ tương lai? Còn mắng tui khờ nữa, chuyện cưới xin này tui không đồng ý!
Hệ thống 100:??? Cha vợ cái quỷ gì… 451 nhận cha khi nào vậy!
Du Dữu quay đầu gọi 451 đang đắm chìm trong game: “451! Kêu ba ba!”
451 đáp lại ngay lập tức: “Được rồi ba ba! Ba ba tốt nhất, để tui chơi tiếp đi!”
Du Dữu: “Con ngoan!”
Du Dữu dương dương tự đắc quay đầu lại: Nghe thấy chưa?
Hệ thống 100: Cậu là cha nó, mẹ nó là ai???
Du Dữu: Đương nhiên là chú tui!
Hệ thống 100: Vai vế của mấy người loạn thật.
Du Dữu cười ha ha.
Hệ thống 100: Bất kể cậu có cố ý hay không, coi như hôm nay cậu giữ lại mạng cho tôi. Mặc dù là một hệ thống AI, nhưng tui không nghĩ có sự khác nhau giữa sống hay chết, ngay cả linh hồn bọn tui cũng không có…
Du Dữu: Ngoan, chuyện đã qua ~ Tôi làm thế là để tác thành cho 451!
Hệ thống 100: Tôi vốn cho rằng chỉ cần liều mạng, lại có 451 tham gia cùng, ít nhất cũng thoát khỏi thế giới này. Về phần cậu, muốn đi hay ở thì tùy.
Du Dữu: Tôi không đi! Tôi không dễ dao động như 451!
Hệ thống 100: Ngay cả khi thất bại, tôi cũng có thể khởi động chương trình tự hủy. Giết một hại trăm cũng không quan trọng, ít nhất có thể phá vỡ hàng rào năng lượng. Để 451 thoát ra khỏi cái điện thoại đấy…
451 cách đó không xa: “Thắng!!! Toàn bộ MVP là tui!!! Ha ha ha ha ha ha còn không quỳ xuống gọi ông nội!”
Du Dữu: Tôi thấy cậu đừng nói cho 451. Cậu ngăn cản nó chơi, nó sẽ giận mà không để ý đến cậu!
Hệ thống 100: … Thật ra cậu là do Thương Am phái đến giày vò tôi…
Du Dữu: Tôi đâu có xấu như thế? Yêu linh linh, cậu như vậy là không được đâu. Không thể vì cậu phái Tiêu học trưởng đến đối phó chú tôi, thì cũng nghĩ chú phái tôi đến đối phó cậu. Chú tôi không phải người như vậy. Tôi là người bao che khuyết điểm, tôi phải nói rõ với cậu!
Hệ thống 100: Tôi tiếp cận Tiêu Triết không đơn thuần chỉ để lợi dụng.
Du Dữu: Cậu còn thèm muốn cơ thể anh ấy?
Hệ thống 100: Hừ! Tôi giúp anh ta che chắn đủ thứ năng lượng linh tinh quấy nhiễu được chứ! Nhờ mã code tôi giấu bên trong linh hồn nên anh ta mới không bị ‘cưỡng chế’ đẩy qua đây tìm chết, cũng không bị cậu ảnh hưởng biến thành thiểu năng!
Du Dữu có chút trầm mặc: Cậu… Mã code cũng