Thương Am ôm Du Dữu về phòng ngủ, nhìn kỹ từ trong ra ngoài.
Nhìn cũng là một kỹ thuật. Giống như một kẻ nghiện thuốc, bạn để hắn ta đánh giá vị một điếu thuốc có ngon miệng không, nhận xét thì được nhưng không thể hít một hơi đã nghiền.
Như vậy kỹ thuật chính là dùng một phần để đánh giá, chín phần còn lại dùng để kiềm chế cơn nghiện của mình và kiểm soát chúng.
Tiểu bất nhẫn tắc loạn đại mưu.(Một chút không kiên nhẫn sẽ làm hỏng mọi chuyện)
Du Dữu so sánh rồi ý rằng có giỏi thì anh nhịn nữa đi, nhịn xuống được thì coi như em thua!
Sau đó rút củi đáy nồi.
Bắt giặc phải bắt vua trước, đánh rắn phải đánh bảy tấc.
Bảy tấc của chú cậu, thực sự… không thể diễn tả được.
“Chú, mắt của ngài…”
“Làm sao?”
“Giống như lóe lên ánh sáng xanh, ” Du Dữu cười hì hì trêu chọc hắn: “Giống lão sói xám.”
Thương Am nhìn cậu chằm chằm, kìm nén không nói chuyện.
Du Dữu: “Be be ~ “
Thương Am: “…”
Đệch.
Ngày xưa (?) có mãnh nam lâm trận lùi bước, chạy ra ngoài để tranh mua áo.
Nay có đại lão yandere khổ cực kiềm chế, chạy xuống tầng dưới xử lý hệ thống.
Nhưng đều có điểm chung là họ bỏ lại một nửa đang thủ thế chờ đợi.
Đối với Thương Am mà nói, chỉ cần cướp thêm một năng lượng hệ thống, hắn có thể không kiêng kỵ gì, không cần lo lắng sẽ làm Du Dữu bị thương.
Hệ thống 100:?
Thương Am cầm điện thoại màu đen, biểu cảm ôn hòa: “Yên tâm, không đau, xong nhanh thôi.”
Hệ thống 100 run lẩy bẩy, tự chuẩn bị phụ đề nhanh chóng phát biểu: “Tui thấy tui còn có thể giúp một lần nữa!!!”
“Thật sao?”
“Chỉ cần một phút! Mang tui lên gặp Du Dữu một lát!”
Thương Am nhìn nó chằm chằm, tất nhiên là không chút tin tưởng với cái thứ vừa bị bắt giữ này, lo rằng nó nhân cơ hội làm chuyện mờ ám.
Hệ thống 100 lập tức nhượng bộ, “Ngài cũng có thể đem 451 đi! Nó biết nên làm như thế nào! 451~! 451!!!”
451 đang thích thú chơi game, hoàn toàn không nghe thấy, “Trible Kill!!! Aced ——!! A a a sao đứt mạng rồi?!”
Nhất thời, bầu không khí tràn ngập tiếng kêu la thảm thiết
451 bị che mặt mang đi, vừa đi vừa tự bế, không dám khóc thành tiếng.
Chỉ trong vài phút, Du Dữu ở phòng ngủ trên lầu, đã nghĩ đến một cách xà nẹo khác đang cố gắng gắn cái đuôi lên người.
Lúc này độ mềm dẻo của cơ thể hiện ra hoàn mỹ, rõ ràng là người, vậy mà lại giống như mèo, phần eo uốn cong hết mức, cúi đầu xuống nhìn thấy và xử lý phần pp của mình.
Cái đuôi nhung thật to thật dài, chạy bằng điện. Du Dữu còn chưa kịp nghĩ đến sẽ dùng như thế nào, không cẩn thận đã đụng phải chốt mở, sau đó bị cái đuôi vung qua vung lại, lông dính đầy mặt. Một mặt lo tránh cái đuôi, một mặt tìm cách tắt đi.Đuôi giả còn chưa chuẩn bị xong, chú đã đi vào. Du Dữu đành nhấn tắt công tắc, ném đuôi cáo sang một bên, nằm ngửa thành hình chữ đầu.
(* em để chữ đầu ở đây cho các bác tưởng tượng nhé ‘亠’)
“Chú, đến đi, em chuẩn bị xong.”
Thương Am đột nhiên cảm thấy quyết định che di động lại khi đi vào của mình thật sáng suốt.
Không đợi Thương Am nói, 451 cướp lời nói: “Không! Cậu không có!”
Nó dùng giọng nam thấp, tông giọng hết sức sống động, khiến Du Dữu giật nảy mình.
“Ai?! Ai đang nói chuyện?! 451 nếu cậu bị bắt cóc thì kêu lên một tiếng!”
451 kiêu ngạo giải thích: “Là giọng mới của tui! Hôm qua có người nói ha ha ha giọng nói tui quá cứng, cho nên tui đã lướt net tải nhiều giọng nói, dùng để…”
Thấy rằng cả hai bắt đầu lạc đề, Thương Am ho khan một tiếng.
“Đúng rồi.” mong muốn sống sót của 451 khiến nó quay trở lại: “Du Dữu, bàn tay vàng lần trước tặng cho cậu dùng đã chưa?”
“Bàn tay vàng gì? Khi nào? Cậu có đưa tui thứ đồ như vậy?”
“Sau lần chân cậu bị thương đó!” 451 tranh công: “Ký chủ, không, chủ nhân, thân thể cậu vừa thiếu luyện tập vừa thiếu canxi, rất dễ bị thương. Với buff mềm tui tặng, sẽ không dễ dàng bị thương như thế, đương nhiên, buff này chỉ bảo vệ tay chân cậu và lái xe…”
Vì vậy đấy không phải là chuyện tui tham gia.
Du Dữu với Thương Am đều bừng tỉnh.
Không nghĩ đến, hệ thống còn có chức năng này.
“Vậy lần này cậu đưa tui bàn tay vàng gì đó?”
Du Dữu kéo cái chăn bên cạnh, đắp lên lưng mình: “Tiêu tiền à?”
“Không tốn tiền, dùng điểm tích lũy của yêu linh linh. Từ lâu tui đã phản bội nên không có cách nào đổi điểm tích lũy, nhưng nó có thể, vừa nãy nó chuyển bàn tay vàng cho tui, cái này gắn ~ “
“Chờ một chút cậu còn chưa nói là cái gì!”
“Đinh! Hoàn tất lắp đặt cúc kim cương bất tử!”
“?????”
“Chú, vừa rồi ngài xông ra chính là vì cái này sao???”
Không nghĩ tới ngài như vậy, chú!!!
Du Dữu quá sợ hãi.
“Chú, tỉnh táo! Tỉnh táo! Đừng, đừng đừng, em thật sự chưa có chuẩn bị kỹ càng. Em nói đùa, không tin em cười cho ngài xem, ha, ha, ha.”
“Ngoan một chút.”
“Không phải ngài nói yêu linh linh còn lưu lại trong đầu em là chương trình sao! Nếu không gỡ cài đặt, nó sẽ phát trực tiếp!”
“…”
Thương Am cười lạnh đem người bắt trở về, xoa cằm nhìn chằm chằm không thả: “Nên em luôn nắm thóp rằng tôi sẽ không làm thế với em nên cứ luôn quyến rũ tôi như thế?
Hỏng bét.
Chuyện này thật tệ.
“Không, không phải đâu, ha, ha.”
Du Dữu nháy nháy mắt, khuôn mặt ngây thơ: “Anh trai tốt ơi, anh đừng tức mà. Coi như chỗ đó không hỏng được nhưng nếu ngài tức giận thì sẽ chơi hỏng chỗ khác đó.”
Thương Am cười cười, cười dịu dàng và sáng lạn, như là ngay giây sau hắn sẽ bỏ qua.
Sau đó: “451, tôi rất hứng thú với trung tâm đổi điểm tích lũy cậu nói.”
“Đúng đúng, chắn chắn có rất nhiều đồ tốt trong đấy! Chú, ngài nhất định phải nhìn thật kỹ! Dù sao điểm tích lũy của hệ thống tùy tiện xài, đừng khách khí!”.
||||| Truyện đề cử: Ngô Gia Kiều Thê |||||
Du Dữu vội vàng phụ họa, sau đó lén lút duỗi tay đến phía dưới chăn, mặc quần vào.
Mặc đồ vào mới dễ chuồn đi!
“Lại đây, tôi giúp em.” Thương Am vốn đang nhìn trung tâm đổi điểm tích lũy, nhưng rất nhanh đã phát hiện động tác nhỏ của cậu, thò tay vào trong chăn giúp Du Dữu mặc quần.
Sự thật chứng minh rằng hắn căn bản không muốn giúp mặc quần quần.
Một lát sau, 451 với 100 bị giấu cùng một chỗ.
Chương trình bị chôn sâu trong đầu Du Dữu không bị xóa bỏ hoàn toàn ngay cả khi 100 sẵn lòng làm để giữ lại mạng.
Bởi vì chương trình này tuy nhỏ, lại có thể duy trì năng lượng ký chủ của Du Dữu; một khi loại bỏ hoàn toàn, 100 sẽ không có cách nào kiểm tra hành động của Du Dữu, nhưng khả năng miễn dịch và kiềm chế