Thương Am rất muốn bắt nạt tiểu tử này ngay tại chỗ, nhưng hôm nay là thứ hai.
Du Dữu không có thứ hai, nhưng với Thương Am mà nói, không có thứ ba tư năm, chỉ có sáu ngày thứ hai.
Du Dữu biết rất rõ ràng vấn đề này. Cho nên cậu ngủ vô cùng yên tâm, cực kỳ chân thật, cực kỳ ngọt ngào.
Đặc biệt khi biết rằng có thể xà nẹo đến khi giá trị hắc hóa về 0 thì suýt nữa có thể bật cười ngay trong mơ.
Có buff duy trì, còn có Thương Am dùng sức mạnh đang ngày càng tăng trưởng để duy trì, bọn cậu đã có thể miễn cưỡng play 40 phút. Sau bốn mươi phút, năng lượng Thương Am dùng để che giấu cùng bảo vệ sẽ bất ổn, nếu không muốn xảy ra chuyện thì phải dừng lại,.
Kể cả coi như không sao thì chỉ cần không che chắn đúng chỗ, 100 không nhìn thì số liệu nó ghi chép lại vẫn kết nối lên mạng chung của các hệ thống. Không chắc rằng một ngày nào đó có hệ thống khác xem được không.
40 phút đối với Du Dữu sau khi gỡ bỏ buff mà nói cũng thoả mãn, thoải mái.
Đối với Thương Am thì là món khai vị, cũng không tồi, giúp khẩu vị tốt hơn.
Ách.
Hôm nay Thương Am phá lệ về sớm.
Không gì khác ngoài vì Du Dữu.
Hắn cũng nghĩ sớm kết thúc hết tất cả một chút, để Du Dữu có thể thoát khỏi thân phận ký chủ. Nhưng có nhiều thứ có thể kiểm soát, có thể làm giả nhưng hắn không có số liệu chính xác.
Nhưng hắn biết, chỉ cần hắn ở bên cạnh người này lâu thêm một chút, thêm một chút, thêm một chút nữa thì nhiệm vụ không thể cũng sẽ thành có thể.
Dùng cách thức hắn không rõ, tại thời điểm hắn không đoán được. Bỗng, liễu ám hoa minh*.
(* Liễu ám hoa minh: Hy vọng bỗng xuất hiện trong hoàn cảnh khốn khó. Trích từ thơ của Lục Du.
Sơn cùng thủy tận nghi vô lộ
Liễu ám hoa minh hựu nhất thôn.)
Giống như hết thảy việc nhỏ nhặt từng xảy ra vô số lần.
Hắn chưa từng tin tưởng bất kỳ ai, bất kỳ chuyện gì.
Nhưng hiện tại… Toàn bộ thế giới đang nỗ lực chứng minh, nhắc nhở Thương Am rằng, người này khác biệt.
Lúc Thương Am về đến nhà, không biết có phải Du Dữu mệt không. Hiếm khi không chơi đùa, không làm game, mà nằm xem Anime.
Trong màn ảnh rực rỡ màu sắc, là hành động thân mật và mập mờ của hai người đàn ông với vầng sáng màu hồng bao quanh, cùng BGM đầy ngọt ngào.
Cách đó không xa, Thiết Khắc theo chương trình thiết lập sẵn, theo trình tự cam, táo, dưa hấu, dưa vàng đút cho Du Dữu. Chỉ cần Du Dữu há miệng, miếng tiếp theo sẽ đưa đến miệng.
Thoải mái, thích thú, cuộc sống an nhàn.
Ở xa hơn trên bàn, là hai cái điện thoại được đặt trên giá đỡ kết nối mạng LAN, 100 kèm 451 chơi game, thỉnh thoảng phát ra tiếng la mắng hoặc reo hò ngạc nhiên.
Bởi vì một giọng nói là của máy móc, một giọng khác từ những gói giọng nói, một câu ngắn chuyển đổi bốn năm loại giọng, nghe cực kỳ quỷ dị.
Dưới chân thì người máy quét rác cứ như chó con, chạy loạn trên sàn nhà sạch sẵn rồi.
Ánh nắng từ ngoài cửa sổ chiếu vào, không chói mắt cũng không ảm đạm, được che lại bởi rèm cửa. Hoa văn trên tấm vải lụa trắng được nhuộm màu lấp la lấp lánh ánh sao, bị gió điều hòa thổi vào giống như gợn sóng lăn tăn trên mặt nước.
Bên ngoài là tiếng ve kêu cùng với tiếng ông ông của máy cắt cỏ, thêm vào âm thanh hỗn loạn ở bên trong, cùng với hình ảnh Du Dữu thi thoảng nghiêng đầu ăn khoai tây chiên phát ra âm thanh giòn rụm khiến cả căn phòng náo nhiệt hẳn lên.
Thương Am thở hắt ra, phát hiện vậy mà mình không ghét bỏ những tạp âm ầm ĩ này, mà cảm thấy rất sống động, tràn ngập hơi người.
Trong bất giác căn nhà chỉ có lạnh lẽo cùng sự vắng lặng khiến người ta không thở nổi bỗng biến thành một căn nhà ấm áp náo nhiệt. Hắn đẩy cửa bước vào, đập vào mặt là ánh sáng, nhiệt độ, âm thanh.
Thương Am nhẹ bước hòa vào không khí náo nhiệt bên trong. Cho Thiết Khắc đi khỏi, tự mình cầm xiên hoa quả đút cho Du Dữu.
Du Dữu nhìn thấy hắn, ăn một miếng rồi cắn chặt không nhả xiên hoa quả bằng gỗ, mắt to tròn nhìn Thương Am, hy vọng đối phương có thể hiểu sóng não của cậu ——
Một đổi một!
Thương Am cười cười, cúi đầu lấy xiên hoa quả về bằng một hôn hôn.
Du Dữu hài lòng.
Cực kỳ thỏa mãn, rất dễ dụ.
【Giá trị hắc hóa: 80 ]
Du Dữu cảm thấy mình nhìn thấu chú, hôn hôn cũng chỉ làm giảm một chút xíu giá trị hắc hóa, nhưng hôn hôn rồi ôm một cái rồi sờ sờ thì giảm nhiều hơn. Sau một hồi giày vò tối hôm qua chẳng biết đã xuống 80 từ lúc nào!
Nếu để chú buông thả play cậu, không đến bảy ngày sẽ về không!
Hừ!
Du Dữu vươn tay ôm lấy người đàn ông này, hai chân cũng treo lên để quyến rũ.
“Ngoan, chưa ăn cơm tối đâu.”
Du Dữu híp mắt.
Chú cậu quá kỷ luật tự giác, rõ ràng chuyện lưu manh như vậy cũng làm rồi, thế nhưng mặt vẫn không đổi sắc tỏa ra khí chất cấm dục biến thái?
Cậu xoa xoa mắt. Hừm, đó không phải vẫn đề của mình.
Du Dữu đành xuống khỏi người Thương Am, tiếp tục ngồi xuống xem Anime.
Chú về cũng quá sớm, cơm tối cũng chưa được ninja đưa đến phòng ăn đâu.
Thương Am ngồi xuống bên cạnh xem cùng cậu.
Trên Anime, nam chính cằm rộng chậm rãi từ phía sau lấy ra một bó hoa hồng thật to tỏ tình với nam chính cằm nhọn.
Nam chính cằm nhọn ngại ngùng nói anh mua những thứ tốn kém này làm gì, em cũng không có bình hoa.
Nam chính cằm rộng tiếp tục trìu mến: “Nếu như ngay cả món quà lãng mạn này anh cũng ngại tốn kém thì làm sao có được lần hẹn hò tiếp theo?”
Du Dữu như suy nghĩ điều gì đó, chậm chạp quay đầu về phía Thương Am.
Thương Am có chút sửng sốt.
Sau đó xoay người lấy chân vịt ngọt cay tiện đường đi về mua mà