Độc Chiếm Vợ Trước: Hàn Thiếu, Sủng Tận Trời

Hai người liên hợp (2)


trước sau

Thiết Quý Hoành lại nhìn vẻ mặt vô cùng âm lãnh của Triệu Húc Hàn, nói: “Tôi suy đoán sau khi Triệu Hoành Tài bị kích thích thì Thiết Thiên Hoa nói sẽ giúp ông ta giải quyết mẹ anh, cho nên hai người cấu kết với nhau, hãm hại mẹ anh.”

“Lấy thực lực của Thiết Thiên Hoa ở châu Âu, còn có Triệu Hoành Tài ép mọi chuyện ở khắp nơi xuống, khiến anh không tìm được chân tướng cũng là điều rất bình thường” Thiết Quý Hoành nói: “Chuyện đại khái là thế, nhưng rốt cuộc mẹ anh chết đuối hay chết theo cách khác thì tôi cũng chưa điều tra. Dù sao tôi đã biết đây là một vụ giết người có chủ ý.”

Kỷ Hy Nguyệt nhìn Triệu Húc Hàn càng ngày càng không ổn, cô hơi sốt ruột, đưa tay chạm vào cánh tay anh, nói: “Anh Hàn, trước tiên anh đừng nóng giận. Nếu đã biết thì chúng ta có rất nhiều biện pháp để báo thù, hơn nữa không thể để dễ dàng bỏ qua cho bọn họ và còn phải trả lại trong sạch cho mẹ anh.”

Thân thể Triệu Húc Hàn đều đang phát run. Bởi vì có người Triệu gia anh tham dự, cho nên việc anh kiểm chứng là vô cùng khó khăn, bên trong có nội gián khiến cho không ngừng có người chết đi, hại anh không dám kiểm chứng quá nhiều.

Không nghĩ tới lần này đi châu Âu, nhờ có Kỷ Hi Nguyệt nên đã giải được đáp án rất nhanh. Anh cảm thấy hơi hốt hoảng, không thể tưởng tượng, thậm chí luôn cảm thấy có chút không dám tin.

Thiết Quý Hoành nói: “Triệu Húc Hàn, chuyện quá khứ đã qua nhiều năm rồi, anh cũng nên bình tĩnh. Tôi cảm thấy anh không nên xúc động, dù sao chú bảy anh cũng không phải đèn cạn dầu, huống chi ông ta vẫn luôn không thích anh.”

Triệu Húc Hàn hít một hơi thật sâu, sau đó ngẩng đầu nhìn về phía Thiết Quý Hoành nói: “Tôi sẽ không để cho Thiết Thiên Hoa chết dễ dàng như vậy.”

Thiết Quý Hoành sửng sốt, ngay sau đó nói: “Tôi biết, loại đàn bà ác độc này anh muốn xử lý như thế nào cũng được, không liên quan đến Thiết gia tôi.”

“Tôi cần anh theo dõi người đàn bà này, trước khi tôi ra tay trước thì đừng để bà ta chạy thoát.” Triệu Húc Hàn lại nói ra một yêu cầu.

Thiết Quý
Hoành dở khóc dở cười nói: “Tôi sẽ cố gắng hết sức. Vốn tôi vẫn đề phòng không ít với Úy gí, nhất là sau khi biết Thiết Thiên Hoa ác độc như vậy, làm sao dám coi thường bà ta. Chẳng qua thành thật mà nói thì trình độ ngụy trang của bà ta quả thực để tôi nhìn đủ rồi.”

Triệu Húc Hàn nhìn anh ta hồi lâuz sau đó nói: “Còn có những khả năng khác không?”

Thiết Quý Hoành sửng sốt, nói: “Anh không tin tôi?”

Triệu Húc Hàn nheo mắt lại nói: “Không phải là không tin anh. Tôi chỉ sợ tính sai, chuyện này liên quan tới mạng nhiều người, không phải chỉ có mình mẹ tôi.”

“Tôi biết. Chẳng qua tôi điều tra được như vậy. Dựa theo logic phân tích thì hai người này chắc chắn có liên quan, nhưng người thật sự xuống tay với mẹ anh là ai thì tôi không tìm được. Vậy đầu tiên sẽ phải biết nguyên nhân thực sự mẹ anh mất.” Thiết Quý Hoành suy nghĩ một chút rồi nói: “Có lẽ là bọn họ thuê sát thủ, cũng có thể do tự ra tay, điều này rất khó nói.”

Trong lòng Kỷ Hi Nguyệt cả kinh, nhớ lại việc hôm qua cô đi trường Luật gặp dì Kim Duyệt Cầm. chẳng qua bây giờ cô không thể nói, dù sao Thiết Quý Hoành không biết cô đi hỏi nguyên nhân cái chết của mẹ Triệu Húc Hàn

Cô nghĩ chờ trở về rồi nói sau, không biết anh có tức giận hay không. Còn một việc nữa chính là cô cũng không biết di vật của mẹ anh còn ở đó hay không, nếu không còn nữa thì sẽ rất khó tìm ra nguyên nhân chết của mẹ anh.

“Thật ra thì tôi nghi ngờ chú bảy, nhưng tôi đã từng hỏi rồi, sau khi cha tôi cưới Thiết Hồng Nương thì chú bảy lập tức đi quản lý phân khu Nhật Hàn, rất ít khi trở về nước. Tôi nghĩ đoạn tình cảm đó cũng đã sớm buông bỏ, sao sẽ ra tay sau khi tôi được tám tuổi chứ?” Triệu Húc Hàn tự trách.

trước sau
Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Sử dụng gói vip bạn sẽ được phép tắt hết quảng cáo khi đọc truyện