“Anh cũng đã nhìn ra rồi. Anh là ám vệ, sau này sau khi có thể trở thành nguyên lão thì có khi cũng đối xử với Triệu gia chủ như vậy đó!” Lời này của Thiết Quý Hoành có thể tàn nhẫn, điều này như muốn buộc Long Bân lựa chọn.
Long Bân sửng sốt, sau đó cười khổ, nói: “Thiết gia chủ, anh biết cũng không ít đâu.”
“Đương nhiên, đây là bởi vì Triệu gia chủ và Tiểu Nguyệt đều đối xử với tôi như người một nhà. Vì là người một nhà nên tự nhiên tôi sẽ không phục những nguyên lão của Triệu gia. Dựa vào đâu Triệu gia bồi dưỡng bọn họ, giúp bọn họ kiếm lời nhiều tiền mà còn phải nghe lệnh từ bọn họ? Khẳng định lúc đầu quy củ Triệu gia không phải thế, chỉ là để nguyên lão tới giám sát gia chủ, không nghĩ tới nhân tâm hiểm ác, cuối cùng biến thành quyền lợi còn lớn hơn cả gia chủ, thật lợi hại.”
Thiết Quý Hoành nói như bàn chuyện việc nhà, Tiêu Ân gật đầu, nói: “Đúng vậy, rất nhiều lần thấy cậu chủ không vui, nói do phía nguyên lão muốn cậu ấy làm gì đó. Rõ ràng cậu chủ cảm thấy chuyện đó không cần thiết nhưng không làm lại bị uy hiếp, cậu chủ thật sự rất đáng thương. Long Bân, sau này anh cũng muốn làm nguyên lão hả?”
Tiêu Ân nhìn về phía Long Bân, sắc mặt Long Bân sầu khổ, lắc đầu, nói: “Tôi tiếp nhận huấn luyện đều là muốn trung với cậu chủ. Chỉ là trước nay tôi không nghĩ tới các nguyên lão và cậu chủ không phải một chủ, bọn họ vốn dĩ nên nhất trí mới đúng, hầy.”
“Đúng vậy, vốn dĩ hẳn nên nhất trí mới đúng, nhưng giờ đây Triệu gia chủ kinh doanh Triệu gia cực tốt, mấy lão già kia đều mặc kệ sự sống chết của anh ta? Mười đại sát thủ của Tôn gia đã xuất quân, chẳng lẽ bọn họ cũng chưa tỏ vẻ chút gì?” Thiết Quý Hoành tức giận, nói: “Anh đừng hỏi sao tôi biết, tôi vừa lấy được tin tức bên Tôn gia, nói đúng ra là ta và Triệu Húc Hàn bị phát ra lệnh đen phải giết!”
“Cái gì!” Ba người Long Bân đều giật mình, sắc mặt đại biến, trong đó bao gồm Kỷ Hi Nguyệt, khuôn mặt xinh đẹp của cô cũng trắng xanh.
“Này mẹ nó thật sự đậu má. Tôn gia đã biết thái độ của nguyên lão Triệu gia, còn không
nhân cơ hội giết chết Triệu Húc Hàn! Tôi thì không thành vấn đề, nhà tôi còn có ba lão già bảo vệ tôi. Triệu gia chủ thì sao?” Thiết Quý Hoành nhìn chằm chằm Long Bân, nói.
Sắc mặt Long Bân đều sợ tới mức trắng bệnh như giấy, nói: “Tôi, tôi gọi điện thoại hỏi nguyên lão thử xem có phải họ thật sự mặc kệ sự sống chết của cậu chủ không, lệnh giết màu đen, đó là lệnh giết tối cao trong giới khí công!”
“Anh biết là tốt rồi. Chỉ cần là người luyện khí công thì đều có thể tới giết Triệu Húc Hàn, ai giết Triệu Húc Hàn đều có thể lấy được 1 tỷ đồng tiền thù lao của Tôn gia! Lúc này Tôn gia hoàn toàn muốn chúng ta chết!” Thiết Quý Hoành tức giận đập bàn.
Sắc mặt của Kỷ Hi Nguyệt cũng khó coi, nói: “Tôn gia thật sự tàn nhẫn! Chẳng lẽ bọn họ còn có rất nhiều sát thủ?”
“Lịch sử tồn tại của Tôn gia khá giống Triệu gia, không có hơn một ngàn thì cũng có mấy trăm người luyện khí công. Chẳng qua nếu muốn nói thực lực cao chút thì khả năng không có rất nhiều, phần lớn chính là cùng trình độ với mười sát thủ.” Thiết Quý Hoành nói: “Chẳng qua những lão già ở Tôn gia cũng không ít, nhưng đều không xuất thế. Tôi nghĩ lúc này sẽ có lão già nào đó xuất thế, nếu không muốn giết tôi và Triệu gia chủ sẽ không dễ dàng như vậy. Đúng là lệnh giết màu đen là thứ phiền phức.”
Thiết Quý Hoành nói mọi người đều hiểu, đó chính là tùy thời tùy chỗ đều có thể có một người luyện khí công đến tiến hành tấn công Triệu Húc Hàn và Thiết Quý Hoành, lúc nào cũng có nguy hiểm, phải đề phòng khắp nơi.
Chẳng qua chỗ tốt chính là những người này không dám khởi xướng công kích ở nơi đông người, như vậy sẽ bị quốc gia biết, đều sẽ khiến cho tổ chức bí mật của quốc gia coi trọng, không có bất luận chỗ tốt nào với bọn họ.