Editor: Vi + Beta: Điêu
(1) Chị gái trà xanh: nguyên văn là 绿茶婊 - Trà xanh biểu, có thể nói là Green Tea Bitch, là từ mạng mới của TQ năm 2013, ám chỉ mấy cô gái trẻ có vẻ ngoài thanh thuần thoát tục, mái tóc thướt tha, ở trước mặt quần chúng đều ngước nhìn trên trời, thực ra ngụy tạo cả, bản chất thật là cuộc sống thối nát, tư tưởng hám giàu, trước mặt người khác giả vờ điềm đạm đáng yêu, cả người lẫn vật đều vô hại, theo năm tháng càng bệnh càng thảm họa, đa tình đa cảm, giỏi tâm kế, dã tâm hơn ai hết, dựa vào việc bán rẻ thân xác để leo lên (theo Baike).
Lúc ấy, Kỷ Hi Nguyệt nghĩ rằng nếu đến cả bạn tốt của mình mà cũng giấu giếm thân phận thì không hay cho lắm. Cô lập tức chân thành xin lỗi, nghĩ trăm phương ngàn kế để xin Cố Du Du đừng mang chuyện này của cô ra ánh sáng.
Cũng vì để xoay chuyển người bạn tốt này mà cô còn tiết lộ một ít tin tức của Triệu Húc Hàn, đưa cho cô ta tấm hình gò má bị Triệu Húc Hàn đánh. Tin tức giải trí này trong nháy mắt đã trở thành tin hot trên mạng xã hội.
Nhưng thật không ngờ, sau khi Cố Du Du đã nhận được lợi ích, vẫn cứ phơi bày chuyện của cô ra ánh sáng. Thậm chí cô ta còn cùng vài đồng nghiệp khác kéo cô vào toilet, cưỡng chế tháo hết trang sức rồi chụp ảnh.
Kỷ đại tiểu thư chính là một đại mỹ nhân. Lần này lại có thêm một tin tức sốt nóng trên Internet.
Vẻ mặt cô ta khi đã đạt được âm mưu khi ấy, đến giờ mỗi khi nhớ đến vẫn khiến cô cảm thấy buồn nôn. Lúc ấy cô chịu đả kích rất lớn, không thể tin rằng sau khi Cố Du Du đã chấp nhận lời xin lỗi của cô, mà còn đối xử với cô như thế.
Đến lúc Cố Du Du trả lời, lại càng khiến lòng cô nguội lạnh.
"Nếu cô đã là Kỷ đại tiểu thư, vậy thì cứ làm tốt cái thân phận Đại tiểu thư của cô đi. Đừng đến đây đoạt chén cơm của đám thường dân nhỏ bé chúng tôi. Hoặc là dùng cái gương mặt hồ ly này đi quyến rũ Triệu Húc Hàn cũng đủ để sống dư giả rồi. Cố Du Du tôi không thể trèo cao nổi."
Cố Du Du nói những lời này trước mặt toàn bộ người trong ngành, cùng với đó là bao khinh miệt, cười nhạo, những ánh mắt ghen tị,... đến bây giờ tất cả vẫn còn như mới trong tâm trí cô.
"Kỷ đại tiểu thư, tất cả những tin tức lúc trước của cô chỉ sợ đều do cha cô thu thập được." – Phó quản lí Trần Thanh ghen tị nói.
Bởi vì sau khi vào làm ba tháng, Kỷ Hi Nguyệt đã báo cáo một số tin tức không tệ, rất nhiều thông tin trong số đó đều là tư liệu trực tiếp. Tất cả những tư liệu đó đều là do cô trực tiếp đến hiện trường cố gắng thu thập mà có được. Nhưng bởi vì thân phận Kỷ đại tiểu thư mà tất cả cố gắng này đều bị chối bỏ.
"Nhất định là vậy rồi. Lần trước nhà Đỗ Lạp Lạp bị trộm, cô ta có thể lập tức vào chụp lại hiện trường, còn chúng ta đi vào thì lại bị ngăn cản. Đây không phải nhờ quan hệ thì là gì. Thật là hèn hạ."- Đồng nghiệp Trần Đông Học dường như đã tìm được chỗ phát tiết.
"Kỷ đại tiểu thư, cô cũng mau cút nhanh một chút. Chỗ này của chúng tôi không thể chứa nổi một Đại Phật như cô."
Rất nhiều đồng nghiệp khác cũng bài xích Kỷ Hi Nguyệt. Bởi cho dù là phóng viên chính thức thì thành tích cũng không thể so với một thực tập sinh như Kỷ Hi Nguyệt. Những cấp trên sinh lòng ghen ghét, hiển nhiên cũng không ưa gì cô. Điều này đối với cô trở thành đả kích sâu sắc cô cảm thấy vừa tức vừa tổn thương liền trốn ra cảng biển bên ngoài đài truyền hình khóc.
Kết quả khi ra ngoài vì bị xe va trúng mà trầy da, làm Triệu Húc Hàn phát cáu, cô bị giam vào biệt thự một tuần, không được ra khỏi cửa.
Một tuần sau, cô đến đài truyền hình thu dọn đồ đạc, cảm thấy ánh mắt mọi người nhìn mình đều vô cùng sợ hãi. Hóa ra vào buổi tối ngày thứ hai sau khi Cố Du Du đem chuyện của cô ra ánh sáng thì cô ta bị xe cán mà tàn phế.
Kỷ Hi Nguyệt biết chuyện này là do Triệu Húc Hàn làm. Không ngờ, lúc cô chất vấn, Triệu Húc Hàn chỉ lạnh lùng nói một câu.
"Chuyện này quan trọng với cô như vậy sao?" Rồi để lại cho cô một cái liếc nhìn lạnh lùng và một bóng lưng tàn nhẫn. Bây giờ nghĩ lại, hành vi này tuy có chút quá khích nhưng lại khiến cô cảm thấy ấm lòng.
Thang máy "đinh" một tiếng, Kỷ Hi Nguyệt đã đến Bộ công tác thông tin.
Khóe miệng của cô cong lên thành một nụ cười nhàn nhạt. Kiếp trước tính khí của cô nóng nảy, những ý định xấu xa đều dùng để đối phó với Triệu Húc Hàn, nhưng lần này sống lại có lẽ cô cũng nên thay đổi rồi.
Vả lại cô cũng thích công việc phóng viên này, tràn đầy kích thích cùng thách thức. Nó không phải một cuộc sống hào nhoáng mà nhàm chán của Kỷ đại tiểu thư, cho nên cô không mong muốn bị ai vạch trần.
"Tiểu Nguyệt, bây giờ cô mới về sao, lại có tin tức gì mới thế?" Cố Du Du thấy Kỷ Hi Nguyệt đi tới, liền cao hứng tiến đến chào hỏi.
"Không có. Chạy đến trưa cũng chỉ có chuyện một người điên đẩy ngã hai thùng rác trên đường của một con phố lớn. Không có tin tức gì đặc biệt khác."
Kỷ Hi Nguyệt bình tĩnh chào hỏi các đồng nghiệp khác, rồi hỏi ngược lại Cố Du Du: "Cô thì sao, hôm nay không ra ngoài à?"
"Chúng tôi sắp ra ngoài phỏng vấn một nhân vật lớn."- Cố Du Du cười haha, nhìn đồng hồ trên tường một chút, "Người này chính là chủ tịch tập đoàn Kỷ Hải – Kỷ Thượng Hải. Còn một giờ nữa là đến giờ hẹn phỏng vấn."
Kỷ Hi Nguyệt trong lòng thầm cười nhạt,
quả nhiên lịch sử sẽ không vì cô sống lại mà bị thay đổi.
"Lão già Kỷ Thượng Hải có gì tốt mà phỏng vấn?" Kỷ Hi Nguyệt trong lòng thầm hy vọng lão gia nhà cô đừng vì câu này mà mắng cô.
"Kỷ Thượng Hải quả thật là không có tin tức gì mới mẻ. Nhưng ông ta đem con gái bảo bối giấu kín như vậy, nếu chúng ta moi được chút tin tức gì thì chắc chắn đây sẽ là một tin tức nóng hổi. Nghe nói Kỷ đại tiểu thư chính là một mỹ nữ đấy." Cố Du Du vô cùng hưng phấn.
Lần này, Kỷ Hi Nguyệt có thể thấy trong đôi mắt của cô ta lóe lên tia dã tâm cùng sự ghen tị.
"Kỷ Thượng Hải tuyệt đối sẽ không nói cho cô." Kỷ Hi Nguyệt dứt khoát nói.
Cố Du Du cười haha nói: "Đồ ngốc, tôi là phóng viên. Chuyên môn của tôi là đào bới bí mật. Tôi sẽ nghĩ cách để moi ra thông tin, còn nữa, hôm nay đến văn phòng của ông ta, rất có thể sẽ có ảnh chụp một người phụ nữ. Tôi có rất nhiều cách, chắc chắn sẽ thành công. Haha. Nếu không thì đến ngày tháng năm nào tôi mới được thăng chức và tăng lương chứ!".
"Nói cũng đúng, người thiếu đạo đức nghề nghiệp như cô thì kiểu gì cũng làm được thôi." Kỷ Hi Nguyệt tự nhiên nói.
Cố Du Du sửng sốt, không nghĩ tới Kỷ Hi Nguyệt sẽ nói với mình như vậy.
"Tiểu Nguyệt, cô nói như vậy là có ý gì? Tôi cũng vì miếng cơm ăn, cô cũng biết là tìm được tin tức hot rất khó mà!" Trên mặt Cố Du Du có chút khó chịu.
Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh nói: "Chúng ta không giống nhau, có mấy ngôi sao bị thay đi, cô còn nói họ đáng đời. Mấy sự việc làm ảnh hưởng đến tam quan, tôi không thể viết ra được đâu."
Mấy ngày hôm trước, Cố Du Du cập nhật tin tức mới trên Internet. Từ đó xuất hiện một trận chiến gió tanh mưa máu giữa các anh hùng bàn phím, trở thành tin tức nóng hổi.
Cố Du Du bước tới, tức giận nói: "Hôm nay cô bị làm sao vậy, không muốn tôi sống dễ chịu đúng không? Là ai đã nói là bạn tốt cùng nhau tiến lên đây?!"
"Thật ngại quá! Tôi không có loại bạn "em gái trà xanh" như cô!". Kỷ Hi Nguyệt nói xong những lời này, trong lòng cảm thấy rất thoải mái.
Cố Du Du trợn mắt há hốc mồm, vẻ mặt không thể tin nhìn Kỷ Hi Nguyệt thật lâu.
"Cô được lắm Vương Nguyệt! Cô dựa vào cái gì mà lại kiêu căng như thế? Cô vừa xấu vừa ngu, không phải vì tìm cho tôi được vài tin tốt, không thì còn lâu tôi mới trở thành bạn bè với cô! Cô đang ghen tỵ với tôi chứ gì!"
"Ghen tỵ? Đáng sao? Cố Du Du, hôm nay tôi nói cho cô biết, cô đấu không lại con gái Kỷ Thượng Hải đâu!" Kỷ Hi Nguyệt cười lạnh.
"Tôi đấu không được? Ha ha!" Cố Du Du nhìn đồng hồ: "Nếu tôi biết con gái của Kỷ Thượng Hải là ai, cô định nói như thế nào đây!"
"Cô muốn tôi nói như thế nào?" Kỷ Hi Nguyệt nhìn những đồng nghiệp khác đang nhao nhao xem kịch vui.
"Nếu hôm nay tôi nói được thông tin Kỷ đại tiểu thư ra, cô phải lập tức quỳ xuống đất dập đầu xin lỗi, coi như là phí bồi thường tổn thất về tinh thần cho tôi!". Cố Du Du giống như là dùng hết sức để nói ra, phẫn nộ trừng mắt với Kỷ Hi Nguyệt.
"Haha! Còn nếu như cô không làm được, vậy tất nhiên cô cũng phải quỳ xuống dập đầu xin lỗi để trả phí tổn thất tinh thần cho tôi chứ? À, mà nếu cô không có khả năng thì cũng đừng to mồm đấy nhé!". Ánh mắt khinh bỉ của Kỷ Hi Nguyệt càng làm Cố Du Du tức điên.
Cố Du Du giận đến nghiến răng nghiến lợi, cả người phát run, ánh mắt nhìn chằm chằm Kỷ Hi Nguyệt, hận không thể xé rách vẻ mặt đắc ý của cô.
"Được thôi! Chúng ta sẽ đánh cược, ai thua thì phải dập đầu xin lỗi, cộng thêm 1000 tệ (2) bồi thường tổn thất về tinh thần". Thường ngày Cố Du Du rất keo kiệt, ăn cơm cũng phải đi nhờ vả người khác, đối với cô ta 1000 tệ đã là nhiều rồi.
(2) 1000 tệ = 3.567.000 VNĐ
"Quá ít, tối thiểu cũng phải tiền lương một tháng mới kích thích!" Kỷ Hi Nguyệt khoanh tay trước ngực, "Cô chắc chắn như vậy, mà chỉ đánh cược có từng ấy thôi sao? Hay là cô vẫn cảm thấy mình sẽ không làm được?"
Khuôn mặt Cố Du Du giống như màu bàn (3), mấy đồng nghiệp bên cạnh cũng bắt đầu ồn ào, những ký giả này lúc nào cũng nhanh nhẹn và láu lỉnh.
(3) Màu bàn: ý chỉ sắc mặt của Cố Du Du hết sức không tốt.
"Tiểu Nguyệt, mạnh mẽ ghê, rất có khí chất! Hâm ca ủng hộ em! Nếu thua, Hâm ca sẽ cho em một thùng mì ăn liền!". Đồng nghiệp Trương Hâm lớn tiếng nói với Kỷ Hi Nguyệt.
Mọi người cười vang. Một người khác khá mập mạp cũng ồn ào nói: "Cố Du Du, cái người xấu xí như vậy thì sao có thể khiến cô thất bại, dù gì cũng là một tháng tiền lương đấy! Nhân viên nhỏ làm theo tháng lương cũng có 5000 NDT (4) rồi đấy!".
(4) 5000 NDT = 17.326.000 VNĐ
"Ừm, vậy thì đặt cược 5000 NDT đi!" Kỷ Hi Nguyệt nhún vai, đôi mắt khinh bỉ lướt qua Cố Du Du.
"Được! Cược thì cược!" Cố Du Du giận dữ nói, lập tức quay sang Kỷ Hi Nguyệt, "Vương Nguyệt! Tình cảm của chúng ta kết thúc!"
"Cho tới bây giờ, tôi và cô làm gì có tình cảm. Sao lại kết thúc được? Hài hước thật!" Kỷ Hi Nguyệt cười haha một tiếng, sau đó quay về chỗ của mình.