Ăn xong bữa sáng, Kỷ Hi Nguyệt đến văn phòng là vừa đúng chín giờ. Cô nhìn lịch bàn, hôm nay vừa hay là ngày cuối cùng của tháng 5. Như vậy là chiều nay trước con đường của tập đoàn Đế Vương Triệu Thị sẽ xảy ra một cảnh tượng đau lòng, và cô nhất định sẽ đến để xoay chuyển tình hình.
“Anh Béo, hôm nay sao chưa thấy Liễu Đông đi làm?” Kỷ Hi Nguyệt thấy chỗ ngồi của Liễu Đông vẫn còn trống thì có chút kinh ngạc. Tên này bình thường tích cực lắm mà.
Lẽ nào là vì chuyện của Đường Tuyết Mai ngày hôm qua? Chắc hôm qua tan tầm cậu đã về nhà tìm dì Tuyết của cậu để nói bóng nói gió rồi. Không biết có thể hỏi được chuyện gì không.
Thực ra đối với con người của Đường Tuyết Mai thì cho dù có trọng sinh lại một lần nữa, Kỷ Hi Nguyệt vẫn cảm thấy kinh tởm.
Mấy ngày trước xém chút nữa còn ngủ với bố cô, mà chắc chắn cũng không ít lần bí mật lén phén với Tần Hạo. Cô không tin hai người này gặp nhau trong buổi hợp mặt bạn học rồi mới ở cùng nhau.
Nếu thật sự là như vậy thì người phụ nữ này quá lăng nhăng, bất cứ lúc nào cũng có thể đổi đàn ông được.
Vậy mà bề ngoài lúc nào cũng tỏ vẻ bạch liên hoa? Lẽ nào không một ai biết cô ta là người phụ nữ như vậy sao?
Đúng là giả tạo, tại sao kiếp trước bố cô không điều tra kỹ về người phụ nữ này nhỉ?
Nhưng trước đây bố cũng nói là đã cho điều tra qua, nói Đường Tuyết Mai không phải là người như vậy. Xem ra kỹ thuật ngụy trang của người phụ nữ này quá đỉnh.
Kỷ Hi Nguyệt nghĩ đến một khả năng, đó chính là có lẽ Đường Tuyết Mai không có bạn trai thật, nhưng có bí mật qua lại với khách hàng nam, mà khách hàng thì đều muốn giữ bí mật, cho nên không ai biết cũng là chuyện binh thường.
“Mẹ kiếp, mọi người mau lên trang web chính thức đi!” Trần Đông Học đã chuyển đến một góc đột nhiên hét lên kinh ngạc.
Mọi người đều mới đi làm, máy tính của Kỷ Hi Nguyệt còn đang khởi động. Tức thì có nhiều người xôn xao kinh ngạc: “Có tin tức gì nổi bật sao?”
Trần Đông Học bình thường trầm mặc ít nói, trước đây còn cạnh khóe Kỷ Hi Nguyệt, nhưng bây giờ thấy Kỷ Hi Nguyệt có được nhiều bản tin lớn nên anh ta cũng không dám hó hé nữa.
“Hương Thành cũng đăng rồi. Trời ạ! Chu Dương Thiên, Chương Tiểu Lộ
và Lý Thần Thần lần này tiêu đời rồi!” Trần Đông Học vẫn còn kêu gào.
Lúc này mọi người đều đã mở máy tính, đầu tiên là đăng nhập vào trang web đài truyền hình của mình, sau đó nhìn thấy trên trang web chính thức của Cảng Long và Hương Thành cách đây năm phút đồng thời đăng hàng loạt các bản tin mới.
Mỗi bản tin đều có liên quan đến Chu Dương Thiên,Chương Tiểu Lộ và Lý Thần Thần.
Trong đó có đủ các loại hồ sơ tội phạm, Chu Dương Thiên chỉ đạo xã hội đen trả thù kẻ địch, công việc kinh doanh thì ép buộc lôi kéo khách hàng và có rất nhiều hành động đen tối, còn Chương Tiểu Lộ thì thậm chí còn có hồ sơ đi khách sạn và video quan hệ với nhiều doanh nhân giàu có.
Tất cả các hình ảnh và tư liệu về hoạt động từ thiện gì đó đều là cách mà bọn họ che mắt rửa tiền.
Lý Thần Thần, chồng của Chương Tiểu Lộ thì nuôi vợ bé ở thành phố khác, hơn nữa còn sinh con.
Tin tức ùn ùn kéo đến, bằng chứng và ảnh chụp dày đặc như sao, cả Cảng Thành đều bùng nổ như uy lực của bom nguyên tử.
Chỉ trong vòng mười phút, máy chủ của cả hai đài truyền hình đã bị sập, cũng may là bên kỹ thuật đã vào cuộc và sữa chữa nhanh chóng.
Các bình luận bên dưới đủ các kiểu chửi mắng, mới một chút mà đã hơn mười ngàn bình luận, ngoài ra còn khen ngợi hai đài truyền hình đã moi ra được chân tướng sự việc, không để loại người ra vẻ đạo mạo như thế này tiếp tực lừa gạt người dân nữa.
Cả một buổi sáng, trong văn phòng không ai ra ngoài, chỉ ngồi load tin tức đài mình đến mỏi cả tay.
“Trời ạ. Chuyện này rốt cuộc là ai đã tung tin nhỉ? Quá lợi hại luôn.”
“Kinh ngạc quá đi chứ. Ở đâu mà moi ra được quá trời nội tình thế không biết, mà chẳng thấy để tên ai cả.”
“Không có tên thì chắc hẳn là người nặc danh đã gửi cho cấp trên bộ phận tin tức của hai đài truyền hình. Cái kiểu tin tức có bằng chứng hẳn hoi này cấp trên đương nhiên sẽ công bố đầu tiên rồi.”