Cứ thế ngồi trong xe, lẳng lặng nhìn hai mẹ con, không biết nhìn bao lâu, mãi đến khi Quan Viện Viện mở đôi mắt mệt mỏi, Đến rồi ?
Ừ. Hắn nhỏ giọng đáp.
Đến rồi sao không gọi ? Cô vừa cởi dây an toàn vừa hỏi.
Thấy em ngủ ngon quá. Hắn xuống xe trước, vòng qua đầu xe đến mở cửa cho cô, Tự đi được không ?
Đã đỡ nhiều rồi.
Vậy anh bế Quả Quả xuống. Hắn gật đầu, đi về phía băng sau.
Ôm con lên lầu xong hắn quay trở lại xe, lấy vali từ cốp xe ra, mang vào.
Núi không tự đến ta, ta tìm đến núi là được.
Chỉ có điều, khi hắn về đến phòng ngủ chính, mang vali vào phòng thay đồ đang định lấy ra treo lên thì Quan Viện Viện từ phòng con gái quay lại, thấy vậy ngạc nhiên hỏi, Sao anh vẫn còn ở đây ?
Cô đi đến nhìn những quần áo trên tay hắn, Gì đây ?
Quan Viện Viện, mấy ngày nay anh đều ở đây, câu này của em là có ý gì ?
Mấy ngày nay ở đây không có nghĩa là anh có thể dọn vào ở chung với tôi một cách đương nhiên như vậy.
Làm ơn đi, Shirley của anh còn đang ở khách sạn Maurice đợi anh kìa, giờ đi gặp người ta vẫn còn kịp đấy. Giọng điệu cô có chút sắc bén.
Sầm Chí Tề liếc nhìn vẻ không vui của cô, một lúc sau mới bật cười, Em đang ghen sao ?
Quan Viện Viện lườm hắn, Anh trước giờ đều tự kỷ như vậy sao ?
Không phải anh tự kỷ, là biểu hiện của em quá rõ ràng thôi. Hắn cười tiếp tục treo quần áo lên, Anh với Shirley chỉ có quan hệ trên công việc, OK ?
Chỉ có quan hệ trên công việc mà nửa đêm gọi điện thoại đến nói đang ở khách sạn chờ anh ? Làm ơn đi, tôi đâu phải trẻ lên ba.
Vậy em với anh Brice kia thì sao ? Đừng chỉ biết chỉ trích hắn mấy chuyện nhảm nhí như vậy, anh chàng tên Brice kia lòng dạ cũng khó lường lắm đây.
À, Brice hả ? Cũng giống như anh với Shirley thôi, quan hệ hợp tác.
Nếu như thích, cũng có thể xem xét chuyện hợp tác trên giường...
Quan Viện Viện, em dám ? Hắn tức lên, đưa tay giữ lấy cằm cô, lực đạo không nhỏ chút nào khiến làn da trắng nõn phút chốc đỏ lên.
Cô muốn đẩy hắn ra nhưng đẩy không nổi, muốn đá hắn chỉ tiếc là chân vẫn còn chưa khỏi vì vậy chỉ đành trừng mắt nhìn hắn, Liên quan gì đến anh ? Anh dựa vào đâu mà quản tôi ?
Em nói xem anh dựa vào đâu mà quản em ? Anh mỗi ngày đều ngủ với em còn không quản được em ?
Nực cười.
Quả Quả ngày nào cũng ngủ với tôi, nó quản được tôi sao ?
Ý của em là, em muốn quản anh giống như quản Quả Quả ? Hắn gật đầu, Được, ngày mai chúng ta đi đăng ký.
Đi tìm Shirley của anh mà đăng ký.
Cái tên lăng nhăng đáng ghét này bên ngoài không biết còn bao nhiêu món nợ phong lưu vậy mà còn dám không biết xấu hổ nói chuyện đăng ký với cô ?
Bất thình lình, Quan Viện Viện như nổi điên vậy đẩy Sầm Chí Tề ra ngoài.
Một phần vì bất ngờ trước hành động của cô, một phần vì lo lắng cho chiếc chân đau của cô nên hắn không dám đưa tay đẩy ra nên cuối cùng cứ vậy bị nhốt ở bên ngoài, sau đó bất kể hắn gõ bao nhiêu lần cô vẫn sắt đá, kiên quyết không mở cửa.
Tức giận đùng đùng, hắn đập cửa mấy lần sau đó ngồi ngay trước cửa, lấy điện thoại ra gọi cho cô, không cần nghĩ cũng biết, điện thoại không có ai nhận.
Vì thế hắn chỉ đành gởi tin nhắn giải thích rõ ràng.
Cô chắc là vì Shirley mà tức giận phải không?
Hắn không phủ nhận trước đây mình đúng là có rất nhiều bạn gái nhưng từ sau khi cùng cô thì...
Viện Viện... Hắn bắt đầu gõ từng chữ, ...!anh với Shirley thực sự chỉ có quan hệ công việc, ngoại trừ cùng ăn một bữa cơm ra, ngay cả nắm tay cũng chưa từng.
Ừm, cô gái đó tự động khoác tay lên eo hắn thì không tính, đương nhiên, điểm này tuyệt đối không thể lộ ra được.
Đợi nửa ngày cũng không có phản ứng, vì thế tiếp tục...
Anh biết trước đây đúng là anh có tiền lệ không tốt lắm nhưng từ ba năm trước khi đến với em, anh không hề tìm cô gái nào khác.
Tin nhắn này vừa gởi đi xong thì 1 phút sau đã có hồi âm.
Tề thiếu gia, anh nghĩ tôi mới quen biết anh một ngày sao ? Nói dối mà không chớp mắt !
Quan Viện Viện vừa mới tắm xong nằm trên giường, cầm điện thoại nghiến răng nghiến lợi mắng một câu.
Người khác thế nào cô không biết nhưng những lời này từ miệng Tề thiếu gia nói ra, độ tin cậy gần như bằng không.
Chết tiệt !
Hắn rủa thầm một tiếng.
Nhưng không thể không nhận.
Sau khi chia tay với em, chỉ có một lần cùng với người khác, thật sự, chỉ có một lần.
Anh thề.
Ba năm trước khi xảy ra chuyện kia, hắn thực sự nản lòng thối chí trong một thời gian dài, sau đó đến Roma công tác, một cô người mẫu nổi tiếng vóc dáng nóng bỏng không lời để nói chủ động với hắn, tuy rằng hai người cùng vào khách sạn nhưng hắn vẫn thấy bản thân luôn trong tình trạng thiếu hứng thú, làm thế nào cũng không đến một bước cuối cùng, cảm thấy vô vị đẩy cô ta ra, bảo mình quá mệt mỏi.
Cô nàng nhún vai tỏ vẻ đã hiểu, mặc lại quần áo rồi rời đi.
Tuy rằng không làm đến cùng nhưng đó là mức thân mật nhất mà hắn có với các cô gái trong vòng mấy năm qua, cho dù chỉ là một lần mà thôi.
Sau đó nữa, bên cạnh hắn tuy rằng trước giờ chưa từng thiếu các bóng hồng nhưng chỉ là ăn cơm, đến quán bar uống rượu nói chuyện phiếm, xa hơn nữa thì không có.
Chỉ là, hắn đã thẳng thắn thành khẩn như vậy mà cô thì nửa ngày rồi chưa có phản ứng gì.
Rốt cuộc cô có tin hay không ?
Nếu như không phải thấy cô thật sự tức