Ông ta còn muốn tiếp tục giải thích, thánh tôn lại liếc mắt nhìn ông ta một cái. Đó là một cái nhìn lạnh như băng tuyết, rất đáng sợ, khiến trái tim Cổ Tàn Mặc ớn lạnh, không dám nói câu kế tiếp.
Thánh tôn tới vô cùng đột ngột! Nằm ngoài dự đoán của Cổ Tàn Mặc.
Sau khi nhốt Cố Tích Cửu vào trong nhà giam, ông ta lập tức điều tra nguyên nhân cái chết của hai đệ tử kia, nhưng dù ông ta điều tra thế nào, tất cả những chứng cứ có được đều tập trung về phía đại ngao.
Mặc dù Cổ Tàn Mặc không thích Cố Tích Cửu, thậm chí có chút chán ghét nàng, nhưng ông ta vẫn không dám dụng hình đối với nàng.
Vì thế ông ta chỉ có thể phái người tra tấn đại ngao. Đại ngao đã phải chịu đựng rất nhiều, mặc dù nó rất sợ đau, nhưng vẫn không chịu khuất phục. Thậm chí dụng hình khiến nó đau đớn đến nỗi rơi lệ thành sông, nó vẫn la hét oan uổng......
Hơn nữa thứ này còn không có chí khí, chỉ chạm nhẹ vào nó một chút, nó đã kêu to đến nỗi kinh thiên động địa. Tiếng kêu của nó còn rất sắc nhọn, giống như đứa nhỏ bị doạ hoảng sợ khóc thét, khiến cho đệ tử tra tấn không dám xuống tay.
Mặc dù có rất nhiều đệ tử thẩm vấn nó, bọn họ vẫn không thể thẩm vấn ra được điều gì.
Cổ Tàn Mặc tính toán, nếu như không thể thẩm vấn ra được điều gì, ông ta sẽ giam giữ Cố Tích Cửu mấy ngày, để nàng chịu tội một chút. Điều này chắc chắn sẽ khiến tinh thần nàng suy sụp, để nàng hiểu rằng Thiên Tụ Đường không phải là nơi dành cho người như nàng. Sau khi thả nàng ra sẽ cho nàng hai lựa chọn, hoặc là mang theo đại ngao rời khỏi Thiên Tụ Đường, hoặc là nàng có thể ở lại, nhưng cần phải xử tử đại ngao......
Đây là kế hoạch ban đầu ở trong lòng ông ta, hơn nữa cũng đang được thực thi. Ông ta cảm thấy lúc này có thể đưa Cổ Tích Cửu ra khỏi nhà giam, thẩm tra nàng một chút, nhân tiện để nàng lựa chọn, nhưng thánh tôn lại đột nhiên tới đây——
Thánh tôn rất hiếm khi tới đây. Từ khi Thiên Tụ Đường thành lập đến nay, hắn chỉ tới ba lần, hơn nữa mỗi lần đều vội vàng rời đi, thậm chí chưa từng ở lại nửa canh giờ (1h). Đương nhiên, mỗi lần thánh tôn tới đây, bốn sứ giả của hắn sẽ tới thông báo trước, để người của Thiên Tụ Đường có thời gian chuẩn bị.
Nhưng lần này
không hề có thông báo, thánh tôn giống như từ trên trời rơi xuống! Khiến Thiên Tụ Đường không kịp trở tay.
Có thể tưởng tượng được, Thiên Tụ Đường lúc này bận rộn như thế nào......
Lúc ấy Cổ Tàn Mặc gần như không tin đó là sự thật, cho rằng vị thánh tôn này là giả mạo......
Nhưng khi nhìn thấy thánh tôn, ông ta biết vị này chính là thật!
Trên đại lục này, bất luận kẻ nào cũng không có được khí phách giống như thánh tôn. Loại khí tức này, cho dù mang theo mặt nạ, cũng không có bất luận kẻ nào có thể giả mạo.
Cổ Tàn Mặc cuống quít tiếp giá, trong lòng đã biết không tốt ——
Quả nhiên thánh tôn vừa nhìn thấy ông ta thì lập tức hỏi: "Cố Tích Cửu ở đâu?"
Cổ Tàn Mặc nuốt nuốt nước miếng, đang định nói chi tiết mọi chuyện với thánh tôn, nhưng ông ta còn chưa kịp bắt đầu đã bị thánh tôn ngắt lời: "Ngươi chỉ cần nói nàng đang ở đâu! Đừng để bản tôn sai ngươi lật tung toàn bộ Thiên Tụ Đường!"
Cổ Tàn Mặc chỉ kịp nói bốn chữ: "Ở Trấn Ma lao......"
Sau đó Cổ Tàn Mặc cảm thấy toàn bộ đại điện nháy mắt nóng lên! Ngay sau đó không còn nhìn thấy thánh tôn đâu nữa ——
Trấn Ma lao là nơi chuyên dùng để trấn áp ma quỷ và những linh hồn hung ác. Những bức tường chẳng những cực kỳ chắc chắn, cho dù thần binh sắc bén đến đâu cũng không nào thể phá được lớp thép được đúc vạn năm. Hơn nữa, bên trong còn có thêm vô số phù chú trấn ma, nếu như không có pháp khí chuyên dùng để mở, ngay cả Cổ Tàn Mặc cũng không thể vào trong đó.
Nơi đó chính là nơi vững chắc nhất, Cổ Tàn Mặc từng tự hào khoe khoang trước mặt các học sinh, nói nơi đó dễ thủ khó công, ngay cả khi có hàng ngàn người tới cướp ngục, bọn họ cũng không thể mở được cửa của Trấn Ma lao......
Cổ Tàn Mặc nhanh như chớp cũng chạy như bay về phía Trấn Ma Lao, ý định dặn dò đệ tử nơi đó mở cửa lao ra.
Nhưng không ngờ ông ta vừa mới chạy đến nơi đó, còn chưa kịp mở miệng, thánh tôn đại nhân đã trực tiếp đánh một chưởng phá tan cửa lao ——