"Câm miệng!"
Thiên Linh Vũ không dám nói tiếp nữa, hiện tại khí thế của Cố Tích Cửu rất mạnh, hắn không dám lỗ m.ãng.
Cố Tích Cửu lại nhìn lớp phủ lưỡi của hắn, thậm chí còn sờ sờ sau đầu hắn, đến nỗi Thiên Linh Vũ nổi da gà.
Không phải tiểu nha đầu này thấy diện mạo tuấn mỹ của hắn, khôn ngoan lợi dụng cơ hội chiếm tiện nghi hắn đấy chứ?
Thôi, cho dù nàng chiếm tiện nghi hắn, hắn cũng không ghét bỏ nàng, thậm chí có cảm giác vui lòng hơn khi nàng chiếm tiện nghi hắn.
Vì thế hắn không mở miệng nói nữa, nhưng khuôn mặt tuấn tú càng ngày càng nóng......!
Cố Tích Cửu không chú ý tới thần sắc của hắn, nàng kiểm tra xong những chỗ nên kiểm tra, hơi cau mày.
Mạch tượng và các triệu chứng khác của Thiên Linh Vũ giống như đều là di chứng lưu lại sau khi tẩu hỏa nhập ma, trong cơ thể hắn đúng thật là có một gân mạch nhỏ bị tắc nghẽn.
Mặc dù gân mạch này rất nhỏ nhưng nó lại là mấu chốt để luyện công.
Giống như dây thần kinh thị giác, nó nhỏ đến mức không thể nhìn thấy, nhưng một khi bị tổn thương, đôi mắt sẽ bị mù......!
Gân mạch này rất quan trọng, nhưng sau khi bị thương tổn lại rất khó chữa trị......!
Quan trọng hơn là, nàng luôn có cảm giác mạch tượng và chứng bệnh của Thiên Linh Vũ gần giống với chứng bệnh của Dung Già La lúc đó, nhưng lại không hoàn toàn giống nhau.
Khi đó Dung Già La bị trúng cổ độc, chẳng lẽ trên người Thiên Linh Vũ cũng trúng cổ gì đó?
Nhưng sau khi nàng tra xét một lúc lâu, nàng cũng không tìm ra được bệnh trạng trúng cổ độc.
Rất hiển nhiên, chứng bệnh của Thiên Linh Vũ còn khó chơi hơn cả Dung Già La ——
Tuy nhiên, không phải hoàn toàn không có biện pháp ——
"Thế nào? Có phải không thể chữa khỏi hay không?" Thiên Linh Vũ thấy nàng trầm tư không nói, không nhịn được dò hỏi.
Hắn ngừng lại một chút sau đó nói một câu, bộ dáng giống như không thèm để ý: "Ngươi yên tâm, ta vốn đã không ôm hy vọng gì nữa.
Ngươi cứ ăn ngay nói thật là được, ta không sao."
Cố Tích Cửu liếc mắt nhìn hắn một cái, do dự nói: "Chứng bệnh này của ngươi đúng thật có chút rắc rối, nhưng không phải không cứu được.
Tuy nhiên, ta chỉ nắm chắc năm mươi phần trăm có thể chữa khỏi, không dám cam đoan."
"Cái