-"Em có bằng chứng gì không?"
Thế Minh nhìn Nhật An bằng ánh mắt nghi hoặc, Nhật An biết, trong lòng anh, Ái Hân có vị trí rất quan trọng.
Nhật An hít một hơi thật sâu. Môi cô mím lại.
\-"Anh đã biết tất cả chuyện này đúng không?"
Có gì đó chợt rung lên trong ánh mắt Thế Minh. Anh nghiêng cầu tránh ánh mắt cô.
..................
Hôm đó, ngày chị Nguyên bị bắt đi, hành lý đều có người dọn mất, Nhật An nhìn căn phòng trống trải như mất đi một người bạn, một người thân. Cô không tin chị Nguyên có thể làm chuyện như thế. Nhật An cả ngày như người mất hồn. Hình ảnh chị Nguyên quì dưới chân cô cầu xin giúp đỡ cứ lặp đi lặp lại như một cuộn băng.
Nhật An nằm dài ra trên giường, người mệt nhoài suy nghĩ về chị Nguyên, cô cảm thấy có gì đó không đúng. Chị Thảo Nguyên là người vô cùng hiền lành, không lý nào chị ra tay tàn nhẫn như vậy, chắc chắn có ẩn khuất đằng sau.
Nghĩ mãi không thông, Nhật An liền lôi hình chụp chung cả cả hai ra xem lại. Nhật An nhìn trúng chiếc vòng cổ mặt tròn của chị Nguyên.
Chị Nguyên có một chiếc vòng cổ bằng bạc, mặt vòng có thể mở ra để lồng hình vào trong. Đó là một món cổ vật của gia đình Thảo Nguyên để lại. Lúc nào chị cũng đem theo bên mình. Nhưng hôm chị bị bắt, Nhật An không thấy chiếc vòng trên cổ chị đâu nữa.
Nhật An liền đến tủ đồ của mình, lục tung mọi thứ lên. Tối đó, chị có ghé vào phòng cô một lúc. Đúng như Nhật An linh cảm, chiếc vòng cổ nằm trong góc giỏ đồ của cô.
Nhật An cầm sợi dây chuyền lên, tay cô run run mở nắp mặt dây ra. Bên trong có một chiếc thẻ nhớ. Hiếu kỳ, Nhật An đưa vào máy tính đọc thử.
Màn hình hiện lên rất nhiều thư mục có đánh số ngày cụ thể. Thì ra chị Nguyên đã tự đặt camera trong phòng để ghi hình.
Nhật An bật đoạn video gần đây nhất lên, tua nhanh. Mọi thứ đều bình thường. Cô bật thêm vài cái tiếp theo đó, vẫn không thấy gì đặc biệt, chỉ có chị Nguyên là người ra vào phòng, hoạt động như bình thường.
Chợt màn hình nhảy đến khung hình lạ, một người bước vào. Nhật An liền chuyển sang tua chậm lại.
Người đó, không ai khác, chính là Ái Hân.
Ái Hân đã nói gì đó với Thảo Nguyên, nhưng camera chỉ ghi hình chứ không ghi tiếng. Ái Hân đưa cho chị một vật gì đó, xong, cô ta rời đi, chị Nguyên thì thất thần sụp xuống đất. Lát sau, chị tiến đến và tắt camera. Hình ảnh cuối cùng được ghi lại là gương mặt chị nhem nhuốc đầy nước mắt.
Tim Nhật An thắc lại. Cô tua lại lúc chị đến gần camera. Chị Nguyên ra ký hiệu tay như đang muốn nói gì đó. Nhật An tua chậm lại, để ý kỹ các động tác tay của chị ta.
Xin
Lỗi
Nhật
An
Chị
Bị
Ép
Thôi.
Tha
Thứ
Cho
Chị.
Nhật An dò ra hết các ký tự. Cô như chết lặng. Người đáng lẽ phải chết là cô. Ái Hân, vì Thế Minh mà muốn hại cô ư?
..........................
Nhật An đưa đoạn clip đó cho Thế Minh xem. Anh xem xong, tâm tình như một nốt trầm đè nặng vào không gian. Tay Thế Minh khẽ siết lại thành đấm.
\-"Tối đó Thảo Nguyên có đưa cho em một miếng bánh kem có độc. Em